Bành Văn Tuệ biết con cả làm ra tiền, giờ chúng nó muốn xây nhà, Bành Văn Tuệ và Hà Thụ Quốc vô cùng ủng hộ.
Mọi người đón Tết năm nay ở thị trấn. Hà Hoằng Siêu cũng lên đây. Hơn hẳn năm ngoái, năm nay Hà Hoằng Siêu đã trưởng thành hơn rất nhiều, sau khi làm ăn kinh doanh con người cũng trở nên chững chạc khôn khéo hơn. Tính tính, nó cũng đã hai mươi tuổi rồi, cũng nên có đối tượng rồi. Một năm này Bành Văn Tuệ không ở nhà nên không quản cậu được, ông cụ Hà và Hà Thụ Quốc lại càng không thèm để ý.
Vất vả lắm mới có một buổi đoàn viên cả nhà, Bành Văn Tuệ không nhịn được nữa nhắc đến chuyện đó. Hà Hoằng Siêu nghe không nổi nữa thế là ôm cháu trai đi ra ngoài chơi.
Triều Triều rất thích đi ra ngoài mạo hiểm với cậu nhỏ, bây giờ chỉ cần mở mắt ra là sẽ tìm Hà Hoằng Siêu chơi, Trương Thanh Thanh cũng rất thích người chú nhỏ này, vì vậy, trong suốt dịp Tết, Hà Hoằng Siêu liền trở thành trùm của mấy đứa nhỏ.
Sau khi Bành Văn Tuệ nhắc đến chuyện Hà Hoằng Siêu, Hà Hoằng Siêu liền dắt mấy đứa nhỏ ra ngoài chơi, Bành Văn tuệ nhịn không được oán trách với Hà Hạ: “Con xem đi, đã lớn vậy rồi, còn có thể chơi cùng được với mấy đứa nhỏ, cứ như là chưa lớn vậy.”
Bà cụ Lục nhìn không thấy, nhưng năm nay bà ấy lại vô cùng thoải mái, lắng nghe tiếng hét phấn kích chói tai của Hà Hoằng Siêu và Triều Triều bên ngoài, bà cười nói: “Đúng vậy nhưng như vậy mới tốt chứ, có ý chí phấn đấu.”
Trước khi Hà Hoằng Siêu đến thị trấn, Bành Văn Tuệ lẩm bẩm tên cậu hết năm ngày một tuần, bây giờ mới ở chung mấy ngày Tết, Bành Văn Tuệ đã nhìn Hà Hoằng Siêu không vừa mắt: “Bác à, tốt cái gì mà tốt chứ, đã hai mươi tuổi rồi, nếu sớm mấy năm thì bây giờ nó đã làm cha rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play