Mắt thấy thời gian không còn sớm, hai người mới đi ra từ khách sạn. Lúc này mặt Hà Hạ tràn ngập gió xuân, Lục Chinh Năng cũng được thỏa mãn, vô cùng vui vẻ. Đối diện khách sạn có một tiệm bánh ngọt mới mở. Rốt cuộc lúc này Hà Hạ và Lục Chinh Năng mới nhớ tới thằng nhóc nhà mình, liền tới tiệm bánh ngọt mua cho cậu bé một cái bánh ngọt nhỏ.
Mua bánh ngọt nhỏ xong, Hà Hạ và Lục Chinh Năng đi ra khỏi tiệm bánh ngọt, vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy Triệu Hiểu Đình kéo người đàn ông Hà Hạ nhìn thấy hôm qua đi ra từ khách sạn. Hà Hạ nhìn thấy, tất nhiên Lục Chinh Năng cũng nhìn thấy.
Anh trầm mặt xuống, nhìn Triệu Hiểu Đình và người kia thân thân mật mật đi xa dần, nói với Hà Hạ: “Hạ Hạ, em về nhà trước đi, anh về đội vận chuyển một chuyến.”
Hà Hạ khéo léo gật đầu: “Được, anh về sớm chút, em làm món nộm anh thích ăn nhất chờ anh về.”
Lục Chinh Năng đi tới đội vận chuyển, sau khi bận rộn xong mới nhớ tới chuyện Hà Hạ nói, gọi điện thoại tới khách sạn Hầu Tử ở nơi các tỉnh phía đông xa xôi. Tối hôm qua Hầu Tử mới uống rượu với khách hàng tới tận nửa đêm, bây giờ mới tỉnh ngủ.
Lục Chinh Năng và Hầu Tử đã là anh em tốt rất nhiều năm rồi, giữa bọn họ cũng không cần phải vòng vo giả bộ làm gì, anh chỉ dùng ngôn từ đơn giản nói lại chuyện hình như Triệu Hiểu Đình có người khác ở bên ngoài với Hầu Tử.
Hầu Tử nghe xong trầm mặc rất lâu mới nói với giọng khàn đặc: “Em biết rồi anh Chinh, chờ em làm xong việc em sẽ lập tức trở về.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play