Tin tốt Hà Hoằng Nghĩa mang đến khiến cho Bành Văn Tuệ vui vẻ ra mặt, biểu cảm bà nhìn Vương Hải Phương cũng hiền hòa thêm vài bậc, Triều Huy được bà chuyển vào lòng bà cụ Lục, bà vội vào bếp bưng một chén canh gà ra: “Hải Phương à, mau tới uống canh gà, hiện tại con mang song thai, phải chú ý dinh dưỡng.”
Vương Hải Phương bưng chén canh gà ngồi vào bên cạnh Hà Hạ, trong tay Hà Hạ cũng có một chén, này là lúc ăn cơm Bành Văn Tuệ đưa cho cô, bởi vì mùi vị quả thật nhạt, đến bây giờ Hà Hạ còn chưa uống hết.
Hà Hạ bưng chén nói với Vương Hải Phương: “Chị Hải Phương, canh gà này nhạt quá, chị bỏ thêm chút muối hoặc là nước tương mà ăn?”
Vương Hải Phương uống một ngụm, quả thật có hơi nhạt, Vương Hải Phương nhìn thoáng qua Bành Văn Tuệ mặt mày hớn hở đang nói chuyện với Hà Hoằng Nghĩa, cười nói: “Không có gì, ngon lắm.”
Hà Hạ thấy chị ấy như vậy cũng không khuyên nữa, chị dâu em chồng hai người vừa nhồi uống canh bên đống lửa vừa trò chuyện.
Tối nay Hà Hoằng Nghĩa cũng là có chuyện tình thương lượng với Bành Văn Tuệ, chủ nhà của căn nhà họ đang ở hiện giờ muốn bán nhà, Hà Hoằng Nghĩa muốn mua.
Nhà hiện tại Hà Hoằng Nghĩa đang ở là ba phòng một sảnh thêm một bên sương phòng và một cái sân nhỏ, nhà được xây từ rất nhiều năm trước, là nhà ngói kết cấu gạch bùn, trong số những ngôi nhà kết cấu gạch nung như hiện tại thì xem như vừa lâu vừa cũ kĩ, nền nhà cũng không lớn, chỗ Hà Hạ có ba miếng đất, chỗ anh ấy chỉ có hai miếng. Cả nền nhà và nhà, chủ nhà kia đòi giá một ngàn đồng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT