Lục Chinh Năng ở nhà thì Hà Hạ liền một khắc cũng nhịn không nổi. Lục Chinh Năng nhẹ nhàng xoa bóp vai giúp Hà Hạ, vô cùng đau lòng mà nói với Hà Hạ: “Hạ Hạ, em mang thai vất vả như vậy, chúng ta sinh xong đứa này thì không sinh nữa nhỉ?”
Hà Hạ có chút không vui: “Em muốn sinh hai đứa. Một đứa cô đơn biết bao nhiêu.”
Hà Hạ ngoài miệng nói chính là ý nghĩ trong lòng cô. Nhưng tình hình thực tế lại không cho phép, kế hoạch hoá gia đình của nhà nước đã thực hiện rất nhiều năm, hiện tại lại là thời điểm nghiêm khắc nhất, trên trấn có một nhà mang thai đứa thứ ba, bụng còn chưa lớn đã bị bắt đi phá thai, hôm kia Hà Hạ gặp người phụ nữ bị bắt đi phá thai ở trên phố, người phụ nữa đó khóc đến nỗi hai mắt đều sưng lên.
Người nông thôn còn có thể sinh hai đứa, nhưng dân thành phố là tuyệt đối không thể. Nhà của Hà Hạ và Lục Chinh Năng năm nay là có thể xây xong, dọn vào ở, đổi hộ khẩu là cô không thể sinh hai đứa.
Lục Chinh Năng nghe Hà Hạ nói như vậy, cảm thấy Hà Hạ nói cũng có lý, nhưng anh lại không lên tiếng phụ họa, anh thật sự không muốn vợ mình chịu khổ thêm. Từ khi mang thai, mỗi ngày Hà Hạ đều ngủ không đủ, sau đó lại nôn rồi lại ăn gì cũng không vô, bây giờ lại cả đau khắp người, Lục Chinh Năng thấy mà đau lòng. Nhưng như Hà Hạ nói, một đứa quá cô đơn, giống như anh, cha mẹ anh chỉ sinh một mình anh, cha mẹ anh vừa có chuyện, bên canh đến cả một người để thương lượng cũng không có.
Hà Hạ thấy anh không nói lời nào thì rất không vui, cô từ trên giường ngồi dậy: “Có phải anh không muốn có con không?”
Sau khi Hà Hạ mang thai, tính tình trở nên vui buồn bất thường, Lục Chinh Năng không ở nhà còn đỡ một chút, một khi Lục Chinh Năng ở nhà, trời không mưa cũng có thể khiến cô rớt nước mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT