Hà Hoằng Siêu trở về, Hà Hạ tống cổ cậu đi đưa xíu mại cho Bành Văn Tuệ và mọi người, lúc trở lại Hà Hoằng Siêu xách về một thùng tôm hùm đất.
Buổi tối ăn tôm hùm đất, bởi vì hiện đang mang thai, Hà Hạ cũng không dám ăn quá cay, vì thế lần này cô chỉ làm với tỏi.
Hương vị của tôm hùm đất vị tỏi và vị cay tê cách nhau một trời một vực. Hương vị đặc thù của tỏi làm át đi mùi tanh của tôm hùm đất, mọi người càng ăn càng thơm, ăn đến sau cùng đến cả tỏi băm dùng để ăn kèm cũng không còn.
Tôm hùm đất vị tỏi Hà Hà làm xong cũng bảo Hà Hoằng Siêu đưa về. Lúc họ đưa về, nhà Bành Văn Tuệ đã ăn cơm. Tháng sáu đã nhàn rỗi hơn rất nhiều so với tháng 5, nhưng vẫn bận bịu như cũ, tỏi cháy vàng và tôm hùm đất đỏ đỏ đặt trong đĩa, chỉ ngửi thấy mùi hương của tỏi trong không khí, nhớ tới vị dai của thịt cua, bà bảo Hà Thụ Quốc đi gọi bác trai Hà bác gái Hà đến, vừa uống rượu vừa trò chuyện, trong sân thì tiếng cười nói rộn ràng, ngoài sân thì tiếng ếch kêu một vùng trên ruộng.
Tháng sáu cũng là một mùa thu hoạch, trái cây mỗi nhà mỗi hộ trồng đều đã chín, người lên trấn bán trái cây trở nên nhiều.
Sau khi mận chín, Bành Văn Tuệ đã hái sẵn cho Hà Hạ một bao lớn, lại trèo lên cây đào sau sân nhà hái đào chín sớm thành một bao nhỏ.
Mận Bành Văn Tuệ hái to nhỏ không đều, có trái bằng quả bóng bàn, có trái thì to hơn ngón tay một chút, giả dụ như lớp vỏ xanh, ăn vào trong miệng có thể chua đến rụng răng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play