Ngụy Kiến nhận lấy đơn đặt hàng nhìn qua một chút: “Lần này Hầu Tử đi tới Tây Bắc, mang về cho tôi ba đơn ký đặt hàng, số lượng đều nhiều hơn của cậu, ngày giao hàng cũng sớm hơn so với cậu một chút. Trùng nhau như thế này, công nhân không đủ, nhưng nếu như bây giờ lại tuyển thêm công nhân thì trong nhà máy cũng không đủ vốn.”
“Vậy thì cậu tuyển công nhân tạm thời. Trong thị trấn tất cả các nhà máy đều đã ổn định, trong tình huống bình thường sẽ không tuyển công nhân, những người công nhân trạc tuổi chúng ta hoặc hơn chúng ta hai ba tuổi cũng không có việc làm, không chỉ vậy, thanh niên nông thôn chờ sắp xếp việc làm càng nhiều hơn, chúng ta cái gì cũng đều thiếu, chỉ không thiếu người lao động.”
Ngụy Kiến gật đầu: “Tôi cũng nghĩ tới chuyện đó, nhưng tuyển công nhân tạm thời thật sự là không quản lý được tốt. Tôi cũng cố gắng đi ‘đào’ mấy nhân viên quản lý của các nhà xưởng trong huyện chúng ta, thế nhưng người ta cũng không muốn đến. Lão Lục, bằng không cậu tới làm nhân viên quản lý cho tôi đi.”
Đề nghị này Ngụy Kiến đã nghĩ đến từ lâu rồi. Lục Chinh Năng là anh em tốt nhất của anh ấy, cũng là người đáng tin tưởng nhất, nếu như Lục Chinh Năng có thể đến giúp mình, anh ấy có thể thoải mái hơn rất nhiều.
Lục Chinh Năng nhìn dáng vẻ chân thành của Ngụy Kiến, lời cự tuyệt cũng không có cách nào nói ra khỏi miệng: “Lão Ngụy, cậu để tôi suy nghĩ đã. Cậu cũng biết năm nay tôi vừa mới tiến vào đội vận tải, nếu bây giờ tôi muốn từ chức thì cũng không thoát thân ra được.”
Ngụy Kiến cũng không nghĩ tới bây giờ Lục Chinh Năng sẽ đến giúp anh ấy ngay, thứ anh ấy muốn là một câu nói của Lục Chinh Năng, hiện tại Lục Chinh Năng đồng ý, Ngụy Kiến lập tức cảm thấy thở phào nhẹ nhõm: “Cậu có thể đồng ý là tôi đã thấy đủ rồi. Hơn nữa bây giờ nhà máy của chúng ta cũng không thể thiếu cậu được, cậu còn phải giúp tôi mang hàng đi khắp nơi đó. Có điều chuyện trong nhà máy cậu cũng tư vấn giúp tôi một chút đi, Chinh Năng, tôi cần có cậu.”
Lục Chinh Năng gật đầu: “Chuyện này thì có thể được. Nói đến nhân viên quản lý, trái lại thật ra tôi cũng biết mấy người, bọn họ không nhiều tuổi lắm, tầm khoảng bốn mươi năm mươi tuổi, sở dĩ phần lớn họ về hưu cũng là vì muốn nhường công việc của mình cho con cái đã trưởng thành lập gia đình. Còn họ sau khi lui về không có thu nhập phát sinh ắt phải nhìn sắc mặt con cái mà sống. Bọn họ cũng chưa già, lại còn có mấy chục năm kinh nghiệm quản lý nhà máy, cậu đi tìm kiếm nhất định sẽ có người đến làm cho cậu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT