Buổi chiều Hà Hoằng Siêu trở về, sau khi biết được tin chính xác rằng Hà Hạ mang thai, nhân lúc Hà Hạ làm cơm chiều thì về nhà một chuyến.
Bành Văn Tuệ cũng đang làm cơm chiều, biết được tin tức tốt này liền vui mừng đến quên mình ngay tại chỗ, Hà Thụ Quốc cũng rất hưng phấn, nghĩ ông và Bành Văn Tuệ cũng sắp 50 rồi, con cái cũng có ba đứa nhưng một đứa cháu cũng chưa được ôm, năm ngoái thì nhà họ lại nhiều chuyện buồn phiền, bây giờ Hà Hạ mang thai, nhìn chung cũng là một chuyện vô cùng vui mừng.
Người trong thôn đều ăn cơm sớm, khi Hà Hoằng Siêu về đến nhà, Bành Văn Tuệ và bọn họ đang ăn cơm, Bành Văn Tuệ buông bát cơm trong tay xuống bèn đến sân sau bắt gà.
Cuối năm ngoái Bành Văn Tuệ nuôi hơn mười con gà, số gà đó đều là chuẩn bị cho Quan Quỳnh Anh, tuy bà đối với Quan Quỳnh Anh có ý kiến nhưng đối với đứa bé kia thì ngược lại rất mong đợi. Đáng tiếc, đứa bé kia không có phúc, bây giờ bắt mấy con gà đó đem tới chỗ Hà Hạ, trái lại cũng xem như là tận dụng được.
Bành Văn Tuệ bắt ba con gà trong chuồng gà, ngồi lên yên sau xe đạp của Hà Hoằng Siêu đi lên trấn.
Hà Thụ Quốc rất tự giác mà thu dọn chén đũa đem rửa sạch, từ phòng bếp đi ra, ông cụ Hà đang ngồi hút thuốc bên hành lang, Hà Thụ Quốc lấy ra tẩu thuốc của mình rồi cũng đi qua, một con chim én lúc này vừa khéo bay tới, dừng dưới mái hiên trước mặt hai cha con Hà Thụ Quốc, ở nơi đó không biết từ khi nào lại có thêm một cái tổ chim én.
Ông cụ Hà vui vẻ: “Chim én làm tổ, đây là hiện tượng tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT