Hà Hạ cảm thấy tính khí nhỏ nhen của Lục Chinh Năng lại càng ngày càng lớn hơn rồi, cô ra khỏi phòng bếp nhìn thử, thấy Hà Hoằng Siêu đã về phòng phía đông nằm xem tranh liên hoàn, liền ôm lấy Lục Chinh Năng: “Em có viết rồi, ở trong phòng kia kìa, lần đầu tiên anh viết thư cho em, làm sao em có thể không viết thư hồi âm cho anh được chứ.”
Tay Lục Chinh Năng vẫn còn ướt, anh đưa hai tay ra để tránh làm ướt người Hà Hạ, trên mặt cũng lộ ra một nụ cười: “Viết cho anh thật à?”
Giọng nói Lục Chinh Năng nhu hòa đến mức quá đáng. Hà Hạ ở trong ngực Lục Chinh Năng gật gật đầu, Lục Chinh Năng liền hôn một cái lên đỉnh đầu Hà Hạ: “Vậy lát nữa anh đi vào phòng xem.”
Hà Hạ ừ một tiếng, lại vùi trong lồng ngực rộng rãi của Lục Chinh Năng một hồi, chờ đến khi bên ngoài truyền đến tiếng bước chân thì hai người mới tách ra. Ngày mai là chủ nhật, trường trung học ở trấn trên cũng được nghỉ, ngày mai không cần phải làm bánh bao cho trường học nữa, nên Hà Hạ đã lên men ít bột hơn.
Lên men bột xong, hai vợ chồng tắt đèn phòng bếp cùng nhau trở về phòng, Hà Hạ đưa thư cô viết hồi âm cho Lục Chinh Năng xem.
Đã sống tổng cộng hai đời người, nhưng Hà Hạ còn chưa từng viết thư cho một người đàn ông nào. Chứ đừng nói là cho người ta đọc thư ngay trước mặt nữa chứ, khi đưa thư cho Lục Chinh Năng mặt Hà Hạ đã đỏ lựng lên.
Nhưng ngược lại với Hà Hạ, có thể dùng từ cảnh xuân dào dạt để hình dung vẻ mặt của Lục Chinh Năng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play