Mới sáng sớm hôm nay, Bành Văn Huệ liền đi theo anh em Hà Hoằng Nghĩa đến ủy ban chờ đợi, đợi đến trưa Quan Quỳnh Anh mới có mặt, đi cùng với cô ấy còn có cả mẹ của Quan Quỳnh Anh và một người đàn ông không quen biết.
Bành Văn Huệ vừa nhìn thấy đã chịu không nổi, bà chỉ vào mặt mẹ của Quan Quỳnh Anh mắng chửi.
So về cãi nhau, so về không nói đạo lý, so về hung dữ ăn vạ thì mẹ của Quan Quỳnh Anh nhỉnh hơn Bành Văn Huệ: “Tôi cũng muốn con gái tôi và con trai bà sống tốt với nhau mà gia đình bà làm thế nào ấy nhỉ? Mang con gái đã ly hôn về nhà ở cũng thôi đi, còn bảo cô ta làm này làm nọ, kết hôn thêm lần nữa mà còn cho của hồi môn nhiều như thế, nói vài câu cũng không được, còn bảo con gái tôi phải bỏ đứa con đi, cái gia đình độc ác như lang sói như thế tôi còn dám cho con gái tôi ở sao?”
“Trương Xuân Thảo, bà đi nói những lời trái với lương tâm thế này sao? Con gái của tôi số khổ, tôi thương nó, tôi chiều chuộng nó thế nào cũng được. Con gái tôi về nhà chưa đến một tháng mà cô ta đã không chịu nổi, qua mặt chúng tôi làm mai mối cho con gái tôi. Có thai thì cứ cậy đứa trẻ trong bụng, chỉ tay năm ngón yêu cầu làm quản gia, không làm theo yêu cầu của cô ta thì cô ta lại ra tay đánh con trai tôi, cây gậy lớn như thế này mà cô ta cứ đánh vào người con trai tôi. Con trai tôi tránh né một cái, cô ta không dừng lại kịp làm mất đứa con cũng trách gia đình tôi sao?” Bành Văn Huệ luôn miệng, cách dùng từ lại rõ ràng, vài câu nói đã hoàn toàn giải thích hết nhưng lời bịa đặt do mẹ Quan Quỳnh Anh nêu ra. Có rất nhiều người đến xem, mọi người đều bắt đầu lắc đầu ngán ngẩm, lúc mẹ Quan Quỳnh Anh nói thì mọi người cảm thấy gia đình Bành Văn Huệ đúng là không phải người, nhưng khi Bành Văn Huệ giải thích rõ ràng đầu đuôi câu chuyện thì ánh mắt mọi người nhìn Quan Quỳnh Anh cũng thay đổi.
Mẹ của Quan Quỳnh Anh đó giờ cho rằng mặt mũi không có một chút tác dụng gì, có lợi ích đến tay mới là điều quan trọng, lẽ ra bà ta vốn dĩ không chút quan tâm đến Quan Quỳnh Anh nên những lời Bành Văn Huệ nói bà ta cũng không phản bác: “Bà tình nguyện xem bát nước đã hất đi là báu vật thì không có ai ngăn cản, chỉ là tội nghiệp cho con gái tôi, chỉ là nhìn không vừa mắt nói vài câu đã nhận lại sự đối xử lạnh nhạt của cả gia đình, có thông gia như thế thì có tốt hơn nữa tôi cũng không cần.”
Sở dĩ Quan Quỳnh Anh và Hà Hoằng Nghĩa đi đến bước đường ngày hôm nay, nguyên nhân chủ yếu là vì lòng ích kỷ của Quan Quỳnh Anh, người đáng ghét nhất chính là Xảo Huệ luôn khiêu khích chia rẽ và mẹ của Quan Quỳnh Anh luôn chèn ép đứa con gái. Bành Văn Huệ từ lâu đã bây mãn đối với mẹ của Quan Quỳnh Anh rồi, dù sao cũng phải ly hôn rồi, hôm nay bước vào trong cánh cửa ủy ban, từ ủy ban đi ra thì sau này hai gia đình cũng sẽ không còn qua lại nữa. Bành Văn Huệ tiến lên trước một bước và đánh lên mặt mẹ của Quan Quỳnh Anh một bạt tai, thừa lúc mẹ của Quan Quỳnh Anh còn chưa kịp phản ứng lại liền nắm tóc bà ta giật mạnh xuống khiến mẹ của Quan Quỳnh Anh đau đến mức la oai oái lên, bà ta đưa tay ra nắm lấy cánh tay Bành Văn Huệ và dùng móng tay đâm vào cánh tay của Bành Văn Huệ.
Quan Quỳnh Anh thấy mẹ mình bị đánh liền chạy lên giúp đỡ, khi nhìn thấy cô ấy sắp đánh Bành Văn Huệ, Hà Hạ vội vàng chạy lên trước đưa tay kéo tóc của Quan Quỳnh Anh về phía sau, Quan Quỳnh Anh quay người lai, cả hai người lao vào đánh nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play