"Được, lát nữa cô đưa cho cháu một ít đem về, rau xanh cũng cắt cho cháu một ít, ăn xong cháu lại đây lấy." Cô Hà là một người chịu thương chịu khó, rau trong vườn khi nào cũng đầy đủ, miệng ăn nhà cô ấy lại ít, bình thường trồng rau đều ăn không hết, cuối cùng toàn để lại cho heo ăn. Rau là thức ăn ngon mà cho heo ăn hết, cô Hà thật là yêu thương chúng.
“Dạ.”
Rau chân vịt trộn xong bưng lên bàn, hai người đã bắt đầu uống rồi. Hai người dượng một ngụm, cháu một ngụm, vừa nói chuyện vừa uống, lâu lâu lại ăn một hạt đậu phộng, gắp một đũa rau.
Hà Hạ và cô Hà lười nghe bọn họ ba hoa nên trốn vào phòng của bà cụ Vương nói chuyện phiếm. Hà Hạ cũng biết đan áo len, còn đan rất tốt nữa, cô thấy cô Hà đan áo len nên mình cũng ngứa tay, cô Hà nhìn là biết liền nên đưa len và kim cho Hà Hạ để Hà Hạ đan rồi đi vào phòng một chuyến, ôm ra một cái áo ra vá lại.
"Không biết em trai cháu làm cái gì ở trường mà tuần nào cũng phải vá đồ cho nó, không toạc đáy thì cũng sứt chỉ." Cô Hà thở dài.
Hà Hạ vui vẻ: “Không phải con trai đều như vậy sao, em trai cũng vậy mà cô? Bao nhiêu quần cũng không đủ cho nó phá đâu.”
Thế là cô cháu hai người ngồi tám chuyện về đề tài mấy bé trai này. Khi Vương Ngọc Bằng đi chơi về, nhìn thấy Hà Hạ đang ở đây thì rất vui, nó bưng cái ghế đến ngồi xuống đối diện Hà Hạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play