Xuân Hoa ngẩng đầu, thấy nụ cười trên mặt Trần Mộng Điềm biến mất, nàng ta run rẩy cơ thể, chậm rãi tiến lại gần nàng.
Trần Mộng Điềm không khỏi nhếch môi cười lạnh, dùng giọng thật của mình, trào phúng ra tiếng: "Nếu không muốn, cần gì phải như thế."
Giọng nàng ngọt ngào mà êm dịu, khiến Xuân Hoa ngẩn người.
Dù sao nàng ta tuổi tác cũng lớn, hiểu ra điều gì, lập tức xem xét yết hầu của Trần Mộng Điềm.
Nhưng lại thấy da ở đó mịn màng, không có yết hầu nổi lên.
Nàng ta lập tức hiểu ra.
"Ngươi, ngươi..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT