Trần Mộng Điềm lại nói với Vương Trụ ở phía xa vẫn còn run rẩy: "Trụ ca, chúng ta nên đi thôi."
Nói xong, nàng lui vào trong xe, tiện tay kéo rèm xe xuống.
Thuận tiện kéo cả Trần Bảo Kiệt đang thất thần, giống như mất hồn vào trong xe.
"Đi rồi thì tốt, đi rồi thì tốt, chúng ta mau đi thôi." Giọng Trần Bình lẫn với nỗi sợ.
Thấy nhi tử ngồi xuống bên cạnh, Trần Bình hét ra ngoài với Vương Trụ: "Trụ tử, trời tối rồi, đêm nay trong trấn quá nguy hiểm, chúng ta mau đi thôi."
"... Dạ, dạ!"
Nghe thấy từ "nguy hiểm", Vương Trụ nhanh chóng tỉnh lại, tay chân run rẩy leo lên xe.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT