Hồ sen cũng không cạn, hơn nữa tuy nói đầu thu ban đêm vẫn còn dư oi bức, nhưng nước ao lại lạnh lẽo vô cùng.
Phương Ấu Thanh ngẩng đầu.
Quận chúa vẫn đang phe phẩy quạt nhìn vào trong ao sen, chưa hề liếc nhìn cô một cái, thái độ thờ ơ, dường như cảm thấy việc một người vợ thị lang xuống hái sen cho mình là chuyện hết sức bình thường.
Nếu cô ta nghe theo ý mình, xuống hái, chẳng phải là nói cho người khác biết, vợ thị lang cũng chẳng khác gì một tỳ nữ sao? Cần phải nghĩ ra một biện pháp vẹn cả đôi đường.
"Sao nào, Bùi phu nhân tự hái được cho mình, lại không hái được cho ta? Bổn quận chúa thật sự không ngờ, Bùi phu nhân lại còn tôn quý hơn cả ta." Thiệu Lam châm biếm.
Lời này nói đầy vẻ mỉa mai, những quý nữ xung quanh nghe vậy khẽ cười duyên.
Thiệu Lam liếc cô một cái, nói tiếp: "Bùi phu nhân, còn không đi sao?"
Hái, đương nhiên là phải hái, bất quá sen ở mép hồ vươn tay là hái được, Phương Ấu Thanh không định xuống hồ.
Cô đi đến mép hồ, vòng nửa vòng, hái hết những đài sen có thể với tay tới được cho vị quận chúa kiêu ngạo này, đầy cả một bó.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT