Chử Linh Lung như người vừa tỉnh mộng, xua tay cười nói: "Không cần để trong lòng đâu, chỉ là chiếc mũ có rèm nhẹ nhàng thôi mà, có thể có chuyện gì lớn chứ."
"Vừa rồi người hầu của tôi có làm tiểu thư sợ không?" Giọng điệu quan tâm, như thể người bị rơi trúng là cô vậy.
"Không sao đâu." Phương Ấu Thanh ngẩng đầu nhìn cô mỉm cười dịu dàng.
Một giọng nói truyền đến từ phía sau.
"Phu nhân, nô tỳ đã trở về!" Thị nữ Hồng Tụ mồ hôi nhễ nhại chạy về phía cô.
Đợi cô ấy đứng vững, cô ấy nói đứt quãng: "Phu nhân, nô tỳ đi hỏi thăm, vừa rồi người đi qua dưới lầu là tế nữ cho lễ tế Hà Thần nửa năm một lần của nước Chiêu, đến địa điểm nô tỳ cũng hỏi rõ ràng cho ngài rồi, tổ chức ở bên Nguyệt Chiếu Hà phía nam thành, ngài có muốn đi xem không ạ?"
Trầm ngâm một lát, Phương Ấu Thanh nhíu mày nói: "Được, chỉ là vừa rồi gió thổi bay mũ của tôi, rơi trúng vị tiểu thư này, chúng ta có lẽ phải đưa cô ấy đến y quán xem có bị thương gì không đã." Nói xong, cô nhìn về phía người phụ nữ mặc đồ đỏ.
Từ lúc thị nữ vừa chạy tới gọi một tiếng "phu nhân", tim Chử Linh Lung đã lỡ một nhịp.
Dù ở bất kỳ quốc gia nào, từ "phu nhân" cũng chỉ dùng cho những người phụ nữ đã kết hôn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play