Trước khi ánh mắt mọi người chuyển sang phía mình, Lâm Vũ Bạch, vốn đứng tách biệt khỏi đám đông, không một dấu vết mà thả ống tay áo đang xắn trên cánh tay xuống.
Vẻ mặt hắn nhàn nhạt, hàng mi cụp xuống, khiến người khác không nhìn rõ được biểu cảm.
“Ừm, không có.”
“Vậy sao có thể chỉ một mình chị Mẫn gặp phải vấn đề này chứ?” Tưởng Dịch gãi đầu, giọng có chút bực bội.
Hạ Tự: “Em nghĩ lại xem, có ăn thứ gì khác không, ví dụ như tiện tay hái quả gì đó?”
Mẫn Tuyết suýt nữa không nhịn được mà trợn mắt lên, “Em lại không phải Husky, thấy gì ven đường cũng muốn ăn.”
Điều đó cũng đúng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play