Những lời nói mỉa mai châm chọc khiến trán Hàn Thiệu Lâm giật thình thịch, anh tức giận nói: “Sở thiếu gia quản hơi bị rộng rồi đấy, đều là đến mua đồ, vậy thì tự mình chọn đồ của mình đi, đừng lúc nào cũng quan tâm người khác thế nào.”
Sở Dương cười tủm tỉm nói: “Ai da, tôi thật đáng thương, không giống các người đi dạo phố có người đi cùng, tôi toàn đi một mình, chắc chắn sẽ nhàm chán, muốn nói chuyện với các người vài câu cũng không được sao? Tôi cứ tưởng quen biết từ nhỏ, ít nhiều gì cũng coi là bạn bè chứ?”
“Học tỷ chị thấy sao?” Cậu ta hất cằm về phía Phương Ấu Thanh.
“Ừm,” cụp hàng mi xuống, ánh mắt long lanh chuyển động, khi ngẩng đầu lên, Phương Ấu Thanh dịu dàng cười nói, “Một mình đi dạo phố đúng là có chút nhàm chán, hay là cậu đi cùng bọn tôi đi?”
Cô hỏi: “Cậu muốn mua gì?”
Sở Dương đầu tiên là sững sờ, sau đó nhìn thẳng vào cô, cười rạng rỡ: “Muốn mua đồ cho bạn gái tương lai của tôi, không biết nên chọn cái gì.”
“Vậy cậu thật đúng là chu đáo.” Hàn Thiệu Lâm liếc cậu ta một cái, ngón tay thon dài đỡ gọng kính, cười nhạo nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play