Một loạt kết quả hiện ra, nhưng ý nghĩa cốt lõi chỉ có một. Hoặc là đã ngủ, hoặc là đã chọc cô gái giận.
"Cái này phiền phức đây," Tưởng Dịch nhíu mày, "Quả nhiên là giận rồi. Tâm tư con gái thật khó hiểu, phiền phức, lười quản." Nằm lại trên giường, Tưởng Dịch cố gắng đi vào giấc ngủ.
Nhưng khuôn mặt quá mức xinh đẹp của cô gái, cùng với giọng nói vừa nhẹ nhàng vừa dịu dàng như mây mù của cô cứ lặp đi lặp lại trong đầu hắn. Thật sự không ngủ được, Tưởng Dịch đành bò dậy tìm ra kẻ gây rối loạn tâm trí hắn, một lần nữa gửi tin nhắn qua.
Tưởng Dịch: [Thật ra cậu rất đáng yêu, tôi một chút cũng không ghét cậu.]
Rõ ràng thì rõ ràng đi, dù sao anh Hạ cũng không thích cô, cùng lắm thì hắn cạy góc tường, để anh Hạ và Mẫn Tuyết quay lại cũng tốt. Có lẽ vài người còn phải cảm ơn hắn cũng không chừng.
Nội tâm của Tưởng Dịch về nửa đêm vô cùng phong phú, nhưng Phương Ấu Thanh, người vừa xóa khung chat của hắn và định lạnh nhạt hắn, lại hoàn toàn không hay biết gì. Hoặc nói, cô căn bản không tính toán treo mình trên bất kỳ cái cây nào.
Trong lúc xóa khung chat của Tưởng Dịch, tin nhắn trả lời của Hàn Thiệu Lâm đã gửi đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT