"...Bạch Ngọc Kinh?" Phương Ấu Thanh từ trong giấc ngủ từ từ tỉnh lại, liền thấy người đàn ông thanh nhã ngồi bên cạnh mình, tay cầm một quyển sách. Thấy nàng tỉnh lại, người đàn ông nở một nụ cười, đưa bát canh giải rượu đã chuẩn bị sẵn vào tay nàng: "Điện hạ, ta đã trở về rồi."
Phương Ấu Thanh nhận lấy, nhấp một ngụm rồi đặt sang một bên, xoa xoa thái dương đang đau nhức, hỏi: "Sao ngươi lại về nhanh vậy, lá thư lần trước không phải nói còn cần một thời gian sao?" Dường như một khắc trước mới nhận được thư của hắn, ngay sau đó người đã xuất hiện trước mặt nàng.
Bạch Ngọc Kinh rũ mắt: "Vì nhớ người phát điên, nên đành quay về." Nhưng tình yêu thẳng thắn của hắn không hề lay động người con gái trước mắt. Phương Ấu Thanh thậm chí còn không nhìn hắn thêm hai lần, đứng dậy khỏi giường, thần sắc mệt mỏi bước ra khỏi thư phòng. "Về là được rồi, nhớ trong cung còn có chút việc, ta đi trước một chuyến."
Nguyệt phi đã mang thai mấy tháng, không lâu nữa sẽ lâm bồn. Nàng là người thân duy nhất của tiểu hoàng đế, đương nhiên phải chăm sóc cho đứa con tương lai của hắn nhiều hơn một chút.
"Điện hạ không nhớ ta sao?" Khi nàng vừa bước ra khỏi ngưỡng cửa, Bạch Ngọc Kinh đột nhiên hỏi. Tâm tư hỗn loạn, đầu óc cũng mơ màng, Phương Ấu Thanh thuận miệng trả lời qua loa: "Ừm, nhớ."
"Thật sao?"
Khi Bạch Ngọc Kinh hỏi lại, bóng dáng xinh đẹp kia đã biến mất không thấy. Hắn cúi đầu, cười khẽ: "Trong lòng ngươi, ta rốt cuộc là thứ gì."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play