Trong màn đêm mờ ảo, giữa vùng tranh tối sáng đối lập, bóng người khẽ xoay lại. Ánh mắt chạm vào nụ cười dịu dàng như một vệt nắng ấm áp.
"Nguyệt phi, nàng có thể giải thích cho trẫm một chút, vì sao trẫm lại không đành lòng tổn thương nàng?"
Chu Nguyệt cảm thấy sống lưng lạnh toát, nàng cố gắng trấn định, vô thức lùi về phía khung cửa.
"Hoàng thượng... Hoàng thượng xưa nay đối đãi mọi người thân hòa, không đành lòng tổn thương thần thiếp, đó là lòng tốt của ngài..."
Dường như cảm thấy lời giải thích này rất có sức thuyết phục, Chu Nguyệt lại lặp lại một lần: "Là lòng tốt của Hoàng thượng!"
Nhìn Chu Nguyệt lui không thể lui, cười còn khó coi hơn khóc, Phương Hằng Tu đột nhiên khẽ cười thành tiếng: "Có người nói trẫm thông minh, cũng có người nói trẫm hành sự quyết đoán, nhưng cho đến bây giờ... duy chỉ có Nguyệt phi nói trẫm thiện tâm."
"Thật kỳ lạ, rõ ràng trẫm đã cảm thấy có chỗ không ổn, nhưng vẫn không thể nảy sinh ý định tổn thương nàng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play