Cây trâm ngọc được mài giũa, điều chỉnh nhiều lần đã lộ ra ánh sáng óng ánh, mềm mại, nhưng đối với Phương Hằng Tu mà nói, vẫn có chút không hài lòng lắm.
"Tay nghề của Hoàng thượng thật tinh xảo phi phàm, cây trâm ngọc này điêu khắc đến độ khéo léo tuyệt đỉnh, chỉ là nếu muốn tìm được thứ gì đó hoàn toàn xứng đôi với trưởng công chúa, e là có chút khó." Thợ khéo trong cung nói những lời này thật kín kẽ, vừa khen Phương Hằng Tu rất nhiều, lại vừa ngầm khen trưởng công chúa xinh đẹp thoát tục.
Chỉ là làm một kẻ cuồng chị gái, Phương Hằng Tu lại rất thích nghe những lời này, sau khi điều chỉnh lại một chút rất nhỏ trên cây trâm ngọc, Phương Hằng Tu liền thưởng cho người thợ khéo một ít bạc rồi cho hắn lui.
Cung điện to như vậy cuối cùng chỉ còn lại một mình hắn.
Cung điện này khác những nơi khác, trang hoàng cũng không huy hoàng xa hoa, ngược lại, có chút đơn giản quá mức.
Trên mặt đất tùy ý bày các loại công cụ cùng với nguyên liệu đủ loại chất liệu, gỗ đàn hương trầm có giá trị ngàn vàng bị vứt bừa bãi trên mặt đất, ngay cả khối ngọc thạch chôn trong đống vụn gỗ trên mặt bàn kia cũng là loại ngọc mỡ dê ấm áp khó gặp.
Phương Hằng Tu đặt cho nơi này một cái tên, gọi là "Thần Công Các", ngoài việc lên triều đối phó một chút với các đại thần, phần lớn thời gian hắn đều ở đây làm chút đồ chơi nhỏ khéo léo, thỉnh thoảng cũng điêu khắc vài thứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play