Phương Ấu Thanh cũng không hề có ý định viên phòng cùng phò mã.
Còn vị phò mã đang nằm trên giường, sau khi cả hai người đều ra khỏi phòng tân hôn, chậm rãi mở mắt ra, dường như cũng không có ý nghĩ đó.
Trong phòng, ánh nến lung lay đầy ám muội, bị gió thổi qua, sáng mờ sáng tỏ, dưới ánh nến chiếu rọi, đôi mắt trong veo nhìn thấu đáy, đâu còn vẻ mờ mịt lúc nãy?
Nếu Phương Ấu Thanh nhìn thấy cảnh này, nhất định phải khen một phen kỹ thuật diễn xuất của phò mã thật tốt.
Gần đến như vậy, nàng thế mà không nhận thấy một tia sơ hở nào.
Bạch Ngọc Kinh khi nghe thấy tiếng bước chân sột soạt lại lần nữa truyền đến từ sân, một lần nữa nhắm mắt lại.
Khi con người mất đi thị giác, các giác quan khác sẽ trở nên nhạy cảm hơn hẳn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT