Điện thoại rung nhẹ báo tin nhắn đến.

Lẫm Đông: Ủa, đó thật sự là sếp của cậu hả? Không phải người yêu cũ cậu tìm lại được sau bao năm thất lạc đó chứ? Tớ nghe cậu ta khen cậu mà cả đám tụi tớ nổi da gà luôn rồi... Cho tớ xin một người như vậy đi, tớ không lấy tiền đâu!

Trong khi Lẫm Đông vẫn đang nói chuyện bình thường với những người khác trong kênh, Phương Ấu Thanh nhận được tin nhắn này từ cậu ấy.

Mọi chuyện bắt đầu từ một tiếng trước.

Sau khi ăn cơm xong, cô chơi với Chiêu Chiêu một lúc thì thấy đã đến giờ hẹn. Cô bảo với Chiêu Chiêu là lát nữa phải đi thi đấu với đồng đội cố định, không chơi với bé nữa.

Mọi ngày, Chiêu Chiêu đều ngoan ngoãn tạm biệt cô rồi offline, nhưng hôm nay không hiểu sao cô bé lại đòi đi xem. "Sư phụ ơi, con ở nhà chán lắm, hôm nay sư phụ dẫn con theo đi nha!"

Phương Ấu Thanh vốn là người mềm lòng, bị Chiêu Chiêu nũng nịu một chút là cô chịu thua ngay. "Thôi được rồi, vậy con đi với sư phụ, nhưng đồng đội của sư phụ là hai bạn nam, con đừng ngại nhé."

"Dạ! Con không có đâu, sư phụ đừng có ghét bỏ con là được rồi ~" Chiêu Chiêu ngọt ngào đáp lời.

Phương Ấu Thanh chào hỏi Lẫm Đông, rồi dẫn theo đồ đệ nhỏ đến.

Điều bất ngờ là đồ đệ nhỏ không hề nhiệt tình với Hạc Bạch và Lẫm Đông như với cô, chỉ hời hợt chào hỏi rồi tắt mic, im lặng nghe họ phân tích lại trận đấu trước.

Lúc đó Lẫm Đông còn khen một câu: "Đệ tử của cậu ngoan thật đó, nhặt được ở đâu vậy? Cho tớ xin một bé đi."

Phương Ấu Thanh cười giải thích, nói đây là sếp bỏ tiền ra bái cô làm sư phụ, không phải nhặt được.

Vốn dĩ mọi chuyện trước khi đấu võ diễn ra rất bình thường. Mặc dù Chiêu Chiêu vào kênh voice này không nói gì nhiều, nhưng Phương Ấu Thanh nghĩ là bé ngại người lạ nên cũng không để ý lắm.

Đến khi bắt đầu đấu võ, Phương Ấu Thanh mới phát hiện Chiêu Chiêu như thể vừa bật công tắc gì đó kỳ lạ.

Sau một pha xử lý thần sầu mang về chiến thắng, Lẫm Đông khen Phương Ấu Thanh hai câu: "Má ơi, anh Trúc Tử đỉnh của chóp luôn, solo cân hết team địch!"

Hạc Bạch cũng phụ họa khen thêm vài câu.

Chiêu Chiêu, người nãy giờ vẫn im lặng theo dõi, đột nhiên bật mic: "Wow, sư phụ phụ giỏi quá đi! Bao giờ con mới được giỏi như sư phụ phụ~ hả sư phụ phụ~~!"

"Không khó đâu con, con cứ từ từ học, sư phụ sẽ chỉ con tận tình." Phương Ấu Thanh tranh thủ đáp lại bé một câu.

Sau đó, cứ mỗi ván game kết thúc, chưa đợi người khác lên tiếng, Chiêu Chiêu đã bắt đầu màn tung hô không ngừng nghỉ của mình.

"Sư phụ phụ giỏi thật đó nha ~ Bên kia đội hình khắc chế sư phụ phụ vậy mà sư phụ phụ vẫn thắng được!"

"Sư phụ phụ ơi, thao tác của sư phụ phụ mượt mà như nước chảy mây trôi, đúng là mãn nhãn, không nói nhiều, sư phụ phụ đỉnh đỉnh đỉnh!"

"Oa ~ cái pha giảm sát thương rồi lật kèo của sư phụ phụ nhìn như đang phát sáng luôn á ~"

Lẫm Đông: "..."

Hạc Bạch: "..."

Giỏi thật đó nha, hay là kéo vào group chat riêng để họ khen đội trưởng của mình đi.

Phương Ấu Thanh một khi đã chơi game là hoàn toàn tập trung vào đó. Đến khi cô nhận ra có gì đó không ổn thì trong kênh chỉ còn lại giọng của cô và Chiêu Chiêu.

"..."

Sau đó cô nhận được tin nhắn riêng kia từ Lẫm Đông.

Cảm giác được một giọng nói mềm mại, ngọt ngào khen ngợi không ngừng thì cũng không tệ, nhưng Phương Ấu Thanh cảm thấy vẫn nên quan tâm đến tâm trạng của hai người đồng đội góa bụa của mình một chút.

"Chiêu Chiêu à, con chỉ khen sư phụ như vậy, hai chú kia tủi thân khóc luôn rồi, hỏi sư phụ có thể tìm cho họ một cô em gái đáng yêu như con để mỗi ngày khen họ không kìa." Cô nói đùa một câu.

...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play