Đợi đến khi cô ấy bước vào hắn mới phát hiện đối phương đi chân trần với đôi chân trông nhỏ bé đáng thương, trên đùi còn có một mảng xây xát rất lớn. Đồng hồ hiển thị thời gian là 3 giờ sáng. Đầu bù tóc rối, quần áo xốc xếch, chân trần, một cô gái Châu Á chạy ra vào giờ này? Điều này khiến hắn có vài liên tưởng không hay. Mặt sau đại lộ Hoàng hậu có vài nhà trọ nhỏ, nơi đó cung cấp một vài dịch vụ đặc biệt, nghe nói có khách hàng thích gu này. Vậy cô gái này là...?
Phương Ấu Thanh dùng những từ ngữ mình biết có thể nói được để giải thích tình hình của mình với viên cảnh sát da trắng. "Một người đàn ông... lấy đi... tiền của tôi..."
Được rồi, quả nhiên giống như hắn nghĩ, chắc hẳn lại là chuyện tranh chấp tiền bạc liên quan đến sắc, ví dụ như đi chơi mà không trả tiền các loại. Hắn hơi không muốn quản những chuyện này, mặc dù cô gái này trông đích thực có chút đáng thương. Phiền phức, hơn nữa cũng chẳng có gì đền đáp.
Ngáp dài, viên cảnh sát trực ban nói lấy lệ: "Đi đi đi đi, chuyện này rất thường thấy. Nếu đã chọn làm nghề này, thì phải học cách chấp nhận sự sắp đặt của số phận."
Cô gái tóc đen vẫn đứng yên nhìn hắn, trong mắt có chút mơ màng. Hóa ra là không hiểu. Viên cảnh sát da trắng trực tiếp đẩy cô ấy ra ngoài, "Cô có thể đi rồi, ngủ ngon."
Phương Ấu Thanh ngã khuỵu xuống đất, cơn đau trên đùi lúc này dày vò thần kinh cô, khiến cô khó bước đi nổi. Lạnh hơn đêm đông chính là trái tim cô lúc này, rõ ràng viên cảnh sát da trắng này cũng không muốn giúp cô. Có lẽ cô không nên đến nơi này, ít nhất chết ở quê nhà cũng xem như lá rụng về cội.
Tuyệt vọng ngập tràn bao trùm lấy cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT