Trần Thiếu Châu: "Vậy em gọi chị là dì nhé?"
"…"
"Anh em tốt, em thế này là không có nghĩa khí rồi, hôm nay tôi ra ngoài chơi với em là vì vui vẻ, sao lại biến thành công kích tôi thế này? Nói thật nhé, tôi rất đau lòng, cũng rất hụt hẫng, không ngờ tình anh em nói tan là tan, nếu đã như vậy, tôi đi đây!" Cô làm ra vẻ mặt đau thương cùng cực, xoay người định về nhà.
Trần Thiếu Châu: Toang rồi, xảy ra chuyện lớn! Cậu đường đường là học sinh 3 tốt cấp 2, sao lại có thể làm con gái buồn lòng được. Cậu ta vội vàng níu lấy tay áo Phương Ấu Thanh, lí nhí nói: "Chị ơi, đừng giận nữa, em gọi chị là chị được chưa?"
Sau đó cậu liền thấy bóng dáng đối phương dừng lại, rồi cười hì hì quay đầu lại, trong ánh mắt lanh lợi đầy vẻ ranh mãnh. Hoàn toàn không có chút cảm xúc đau lòng nào.
Trần Thiếu Châu tức đến thiếu chút nữa lại muốn nhảy dựng lên, cậu vặn vẹo người hét lớn: "Sao chị lại có thể lừa em nữa! Thật quá đáng! Em phải về nhà, anh, chúng ta không chơi với chị ấy nữa!"
Cậu ta túm tay áo định lôi anh trai về nhà, Trần Thiếu Xuyên vẫn đứng yên, chỉ liếc mắt nhìn cậu ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT