Ôm một bó hoa lớn, Phương Ấu Thanh tự nhiên bị Lưu Lưu Cầu và mấy người kia tra hỏi, cơ hội khoe khoang thế này, sao cô có thể không nắm chắc được.
Cô ở trong phòng nghỉ của năm người, thêm mắm thêm muối, làm phong phú thêm cốt truyện, kể lại toàn bộ sự việc cho đám đồng đội đang háo hức lắng nghe.
Hiệu quả rõ rệt, sau khi cô nói xong, toàn bộ căn phòng tràn ngập vị chua của chanh, khiến cô cũng có chút ngại ngùng.
Nhưng mà thôi, mị lực của con người ở đó, trốn không thoát, giống như kim cương dưới đáy sông, luôn có người lớp trước lớp sau đến khai quật.
Phương Ấu Thanh trên mặt mang theo nụ cười rụt rè, nói: "Ai da, các cậu cũng đừng buồn, mị lực quá lớn, biết làm sao được."
Lưu Lưu Cầu: "... Tôi muốn nói một câu, làm người đừng quá đáng. Hơn nữa tôi cũng không phải muốn nhận hoa của fan nữ như vậy, tôi có vợ rồi, các cậu có không?"
Tiểu Lâm và Doge phụ họa: "Đúng thế, cũng bình thường thôi mà."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play