Ông chủ ra giá quá mức mê người, nhưng yêu cầu cũng cao quá đáng. Nếu có đồng đội đáng tin cậy thì tốt rồi……
Có! Cô có thể lên Tieba tìm người!
Trúc Tử: 【 Anh đợi lát nữa, tôi lên Tieba xem có tìm được người đánh chính đáng tin cậy không, ông chủ yêu cầu hôm nay đấu võ sao? 】
Hùng Miêu Hiệp: 【 Cái này thì thật không có. 】
Hùng Miêu Hiệp: 【 Vậy tôi nói chuyện với ông chủ, tối nay trả lời cô ấy. Cô tìm trước đi, tìm được thì báo tôi một tiếng, tôi sẽ nhận đơn này cho cô, không tìm được thì cũng báo tôi một tiếng, tôi sẽ từ chối cô ấy. 】
Trúc Tử: 【 Được, server nào? 】
Hùng Miêu Hiệp: 【 Vân Thủy Các 】
……
Mở Tieba, Phương Ấu Thanh bắt đầu ở khu vực server tìm kiếm các bài đăng tìm đồng đội đấu võ.
Liếc mắt một cái nhìn lại toàn là những tuyển thủ giải trí điểm thấp tìm đồng đội, Phương Ấu Thanh thấy đau đầu.
Khó tìm như vậy, trong lòng cô tự giễu quả nhiên là bị tiền làm mờ mắt, ý nghĩ kỳ lạ như đang mơ, cao thủ còn có thể không tìm được đồng đội sao? Cô chỉ phải tạm thời từ bỏ, xử lý chuyện khác.
Vấn đề tìm đồng đội đến buổi tối lại bất ngờ có chuyển biến.
Một bài đăng xuất hiện trước mắt Phương Ấu Thanh, người vẫn chưa từ bỏ ý định muốn thử vận may.
《 Tuyển thủ top 76 mùa giải trước hai người chờ một người hỗ trợ lên điểm 》
Tìm mỏi mắt không thấy! Xem ra thực sự có cao thủ thiếu đồng đội.
Phương Ấu Thanh vội vàng thêm QQ và liên hệ đối phương.
Chẳng mấy chốc đối phương chấp nhận, hai người hàn huyên một chút rồi đi vào chủ đề chính.
Người tên Lẫm Đông Thiên Cơ đưa ra muốn cùng cô luận bàn một chút, trình độ không có vấn đề mới có thể đấu võ.
Thật ra không cần anh ta nói, Phương Ấu Thanh cũng sẽ cùng anh ta luận bàn một phen xem trình độ thật sự của đồng đội tương lai.
Xếp hạng cũng có khả năng là đánh lên, nếu đây là hai "đại thần" tự cày lên, vậy bản thân vẫn nên cẩn thận trước thì tốt hơn.
Dù sao “Hùng Miêu Hiệp” là một đội “đại thần” có tiếng trong 《Thiên Hạ Đệ Nhất》 rất coi trọng danh dự, nếu thành viên “đại thần” nhận đơn mà lại không thể trả đúng hạn theo yêu cầu hoàn thành đơn của ông chủ, sẽ yêu cầu bồi thường gấp đôi.
Cô hiện tại không có tiền để bồi thường, cho nên việc lựa chọn đồng đội yêu cầu phải thận trọng hết sức.
Hai người ăn ý với nhau, lập tức hẹn ở đài luận bàn, Lẫm Đông thuận theo ý cô gọi cả đồng đội khác là Hạc Bạch đến.
Sau một hồi luận bàn, Lẫm Đông cùng Hạc Bạch có thể nói là đối với cô tâm phục khẩu phục, hận không thể lấy dây thừng trói cô lại. Dù cô nói mình đánh thuê có khả năng sẽ đổi tài khoản, trang bị tốt xấu không chừng cũng không thể ngăn cản sự nhiệt tình của hai người họ.
“Người không đổi là được.”
“Không có gì đâu chị ơi, chị muốn thiếu đơn thì em có thể bảo bạn bè em đến tìm chị đánh!”
Phương Ấu Thanh: “……” Các anh thật sự không cần làm thế đâu.
Ba người hẹn nhau trưa mai ăn cơm xong liền đấu võ, xác định xong, Phương Ấu Thanh gửi tin nhắn trả lời Hùng Miêu Hiệp nói bản thân đã tìm được đồng đội.
Hùng Miêu Hiệp: 【 Được, vậy tôi đi nói với ông chủ. 】
Một lát sau, anh ta lại gửi thêm một tin tức.
Hùng Miêu Hiệp: 【 Ông chủ nói có thể đến xem được không, cô ấy muốn cho cô nửa buổi dạy học. 】
Phương Ấu Thanh: “……”
Chơi game bị người nhìn chằm chằm cũng khó chấp nhận quá, hơn nữa đồng đội chưa chắc đã đồng ý. Phương Ấu Thanh vừa định từ chối, thì thấy Hùng Miêu Hiệp lại bổ sung một câu.
Hùng Miêu Hiệp: 【 Ông chủ nói nếu cô đồng ý thì cô ấy có thể thêm tiền, ít nhất 500 tệ. 】
Tiền, tiền, tiền.
Tiền, tiền.
Tiền.
Nghĩ đến cái túi rỗng tuếch của mình, Phương Ấu Thanh quả quyết khuất phục.
Ông chủ xem một chút thì sao chứ! Chỉ cần có tiền, bảo cô dạy kèm tận tay cho cô ấy cũng được!
Trúc Tử: 【 Được, vậy anh cùng ông chủ nói trưa mai đấu võ, cụ thể giờ nào thì sẽ báo cho anh sau. 】