Tốc độ nói của hắn rất chậm, nhưng trong tai Thiệu Lam lại nghe như sấm rền gió cuốn, khiến nàng liên tục lùi về phía sau, ngã ngồi xuống trên đàn tế.
Nàng nhìn những người thân bị áp giải phía dưới đài, lại nhìn bộ đồ cưới được may vá tỉ mỉ tốn bao nhiêu công sức trên người, cười thảm thiết.
Sự việc đã đến nước này, dù có xin tha cũng chẳng còn ý nghĩa gì. Nàng nghẹn giọng, ngẩng đầu nhìn người bên cạnh, khàn khàn nói: “Nhân sinh chia làm ba bảy loại, ta Thiệu Lam, sinh ra đã cao quý hơn người! Sai ư? Chỉ hận được làm vua thua làm giặc, ta sai là sai ở chỗ không bảo phụ thân ta sớm chút diệt trừ ngươi!”
Nghe thấy những lời đại nghịch bất đạo như vậy, Địch Thanh không giận mà cười, đến tận hôm nay, nhà họ Thiệu đã nằm gọn trong tay hắn, chó nhà có tang kêu rên, hắn còn để vào lòng làm gì?
“Dẫn Thiệu quốc cữu đến đây, hôm nay vừa hay là ngày lành, hôn sự của trẫm thì không thành, nhưng lại có thể tế tổ.”
Dường như nhận ra ý tứ của hoàng đế, các quan lại trong nháy mắt im lặng, những kẻ nhát gan đã run như cầy sấy.
Thiệu quốc cữu đã hơn nửa đời người, được chăm sóc rất tốt, bị hai tên quân cận vệ cưỡng chế đưa đến trước mặt Địch Thanh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play