Gần Tết, hai nhà Lục gia và Tô gia hẹn nhau ăn một bữa cơm thân mật. Cũng xem như là ngầm thừa nhận chuyện Tô Từ và Lục Chiết ở bên nhau.
Rốt cuộc thì cũng chẳng chia cắt được. Huống chi Tô Từ và Lục Chiết đứng cạnh nhau, bất kể xét ở phương diện nào cũng đều xứng đôi vừa lứa. Ba mẹ Tô nghĩ mãi cũng không ra, nếu không phải là Lục Chiết, thì còn ai có thể xứng với con gái họ đây?
Không thể không thừa nhận, Lục Chiết đúng là rất ưu tú, lại hết lòng yêu thương Tô Từ.
Ba mẹ Tô chỉ mong một điều — mong Lục Chiết có thể sống thật lâu, thật khỏe mạnh.
Hai gia đình đã quá quen thuộc với nhau. Ôn Nhã kéo tay mẹ Tô, vừa cười vừa nói chuyện không dứt, nào là tin tức gần đây, nào là các hoạt động từ thiện.
Còn Lục Trầm thì như mọi lần, tiếp tục “đấu võ mồm” với ba Tô-Tô Thịnh Quốc. Hai người rõ ràng đều đã là bậc cha chú, lại còn đang điều hành hàng vạn công nhân, ấy vậy mà cứ gặp nhau là cãi nhau chí chóe, chẳng khác nào hai học sinh tiểu học nhìn nhau không vừa mắt. Trẻ con đến mức khiến người ta hết nói nổi.
Tô Trí Viễn hôm nay dắt theo hai cậu em trai nhỏ. Khác với phong cách thường ngày, anh không mặc vest mà mặc một chiếc áo len cổ cao màu xám nhạt, trông vừa nhã nhặn lại thoải mái. Kính gọng vàng đặt trên sống mũi cao thẳng càng tôn lên vẻ thư sinh tuấn tú, y như hình tượng “anh trai nhà bên” ôn hòa ấm áp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT