Khương Vị Tranh vẫn đang đang bận quay xe theo hướng chỉ đường của Phục Trầm, nhất thời không để ý đến cảm giác ghen tuông trong lời nói của Hoắc Hi Trần: “À, là một nhiếp ảnh gia làm việc cùng studio. Anh ta uống nhiều quá rồi nên em đưa về nhà.”
“Uống nhiều quá à?” Lúc này cảm giác anh còn tệ hơn. Đêm khuya, một nhiếp ảnh gia say rượu, cô còn chở người ta về nhà?
“Ừm, em sắp đến nơi rồi, không nói chuyện với anh nữa, lát em gọi cho anh, ngoan nhé.” Trước mặt đều là đường nhỏ, thỉnh thoảng lại phải quẹo, cô phải tập trung lái xe, căn dặn vài câu xong cúp điện thoại trước, sau đó hỏi Phục Trầm đường đi tiếp như nào.
Phục Trầm giơ ngón tay chỉ đường, vẫn chống tay ở thái dương nhìn cô: “Bạn trai?”
 “Ừ.” Đường đi quá tối, Khương Vị Tranh phải bật đèn pha, vừa lái xe vừa cẩn thận gật đầu.
“Hình như tôi nghe nói bạn trai của Khương Tổng  nhỏ hơn cô nhiều tuổi, còn đang đi du học phải không?”
Khương Vị Tranh tranh thủ liếc hắn ta một cái: “Anh nghe ai nói?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play