Khi hai từ “Vị Tranh” được thốt ra, Khương Vị Tranh ngay lập tức cảm nhận được ánh mắt cảnh giác của Lục Khả Nhiễm quét trên người mình, giống như một phản ứng theo bản năng để đề phòng tất cả đồ đạc của cô ta bị thèm muốn.
Cô cảm thấy có chút nực cười, cô còn chưa nói một câu nào, bất quá chỉ là một tiếng gọi của Hà Ôn, cô ta đã căng thẳng như vậy rồi? Cô thực sự thở dài, trước sự cảnh giác này.
Cho nên mới nói, chỉ có những kẻ đã cướp đồ của người khác, mới luôn đề phòng người khác từng giờ từng phút, lo sợ có người khác cướp lại đồ của mình.
Tuy nhiên, Khương Vị Tranh cũng không muốn nói chuyện với Hà Ôn quá nhiều, dù sao bên cạnh cô vẫn còn một tên nhóc cực kì bảo vệ đồ ăn của mình, buổi cắm trại hiếm hoi, cô không muốn bỏ dở giữa chừng.
“Tổng giám đốc Hà, thật là trùng hợp, tôi đến đây cùng với bạn trai tôi, anh cũng đi cùng—”
Ba từ chế giễu đi sau đó còn chưa kịp thốt ra, Hà Ôn đã đi trước một bước ngắt lời cô: “Không.”
Lục Khả Nhiễm: …
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT