Tô Đào khóc một hồi, vì tác dụng của thuốc mê vẫn chưa hết hẳn, mệt mỏi ngủ thiếp đi.
Trong lời tường thuật ngắt quãng của mình, Khương Vị Tranh biết rằng chị ấy đã phát hiện ra mọi chuyện ngay khi trở về ngôi nhà nhỏ vào buổi chiều.
Tô Đào ngồi rất lâu trong ngôi nhà từng có tất cả sự ấm áp và kỉ niệm đẹp của họ, sau đó nhắn tin cho Khương Vị Tranh, chị ấy mới nghĩ tới bản thân mình nên đi rồi, nơi này đã không còn gì cả.
Tuy nhiên, trong lúc ngơ ngác quên đeo khẩu trang, trên đường đến ga tàu điện ngầm, chị ấy đã bị nhận ra và đuổi theo chụp ảnh, chị ấy vội vàng tránh và không để ý đến đèn giao thông, hậu quả là bị một chiếc ô tô đang lao tới đụng phải.
Cũng may lúc đó tốc độ của bên kia không nhanh lắm, người kia gọi xe cấp cứu đến bệnh viện kịp thời, trong xui xẻo lại là một may mắn lớn.
Sau khi Tô Đào ngủ say, Khương Vị Tranh được y tá nhắc nhở làm thủ tục nhập viện, đồng thời giúp chị ấy chuyển đến khu đơn, hy vọng chị ấy có thể nghỉ ngơi thật tốt, không bị quấy rầy.
An Khải vẫn chưa rời đi, khi y tá chuyển giường của Tô Đào đến phòng đơn, anh ấy vẫn đứng bên cạnh để giúp đỡ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play