Thực ra, Hoắc Hi Trần đã nghĩ đến cảnh này, cậu ấy và Tranh Tranh của cậu dính chặt khó tách rời nhau, vậy mà người đó, đứng một mình ngơ ngác nhìn bọn họ, tự mình lâm vào hoài nghi vô cùng to lớn của chính bản thân anh ta.
Nhưng cậu không ngờ có ngày hôm nay, Khương Vị Tranh lại chủ động hôn mình.
Môi cô rất mềm mềm, cậu mút lấy nhẹ nhàng, lưỡi cô cũng sẽ đưa đẩy qua lại. Khi cậu khuấy đảo trong khoang miệng cô, cô lại dịu dàng cuốn lấy, có chút khe khẽ, lại có chút dẫn dụ, chút tinh tế đó, lại khiến cậu muốn hồn xiêu phách tán.
Cậu ôm lấy bóng dáng người đó vào lòng, các ngón tay xoa nắn eo cô, cậu còn muốn làm chuyện khác, nhưng địa điểm không cho phép.
Vì vậy, rốt cuộc cậu chỉ có thể dành trọn vẹn cảm xúc của mình lên môi cô, thỉnh thoảng quấn quýt quá, cô sẽ cắn nhẹ cậu.
Một chút cũng không đau, nhưng ngược lại khiến phần gáy cậu tê dại từng hồi.
Hoắc Hi Trần hoàn toàn chìm đắm trong nụ hôn này, thật sự cảm thấy hôn không đủ, không muốn dừng lại, vì sợ khi dừng lại sẽ phát hiện tất cả chỉ là một giấc mơ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT