Nụ cười trên mặt Hoắc Hi Trần đông cứng trong chốc lát khi nhìn thấy một người khác trên sân thượng.
Khoảnh khắc đó, cảm xúc của cậu thay đổi vài lần, nhưng khi cậu bước qua hành lang bên ngoài sảnh tiệc, bước lên lầu hai và đến sân thượng nơi Khương Vị Tranh đang ở, tất cả cảm xúc của cậu đã được dọn sạch. Chỉ còn lại duy nhất một loại.
Nở nụ cười tươi rói, cậu bước lên trước, hoàn toàn không để ý đến người thứ ba đang có mặt, trực tiếp ôm Khương Vị Tranh vào lòng: “Tranh Tranh, tôi nhớ chị…”
“Sao cậu lại đến thành phố S? Còn kì thi thì sao?” Cô không tránh khỏi cái ôm của cậu, nhưng rất ngạc nhiên, vỗ vỗ lưng cậu hỏi có chuyện gì.
“Tôi đã hoàn thành tất cả các kỳ thi. Hôm nay là ngày mấy rồi chứ. Chị chẳng quan tâm đến tôi gì cả.” Cậu ôm eo cô làm nũng, vùi má vào tóc cô rồi lại cọ cọ.
Cô gần như không thể đứng vững do bị cọ xát, nhờ tay cậu đặt lên eo, cô miễn cưỡng dừng lại: “Sao cậu không gọi điện cho tôi trước?”
 “Tôi muốn cho chị một điều bất ngờ.” Cậu cố ý ôm cô, rồi như mong muốn cậu cảm nhận được ánh mắt lạnh lùng của kẻ thứ ba bên cạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play