Chiếc khăn choàng bên cửa rơi xuống, cánh tay của chàng trai giống như một cái gọng kìm vững chắc, giữ chặt lấy cô không chút kẽ hở.
“Tranh Tranh…” Cậu ấy nói, giọng nói trong trẻo từ tính mang có hơi khàn và nghẹn ngào, “Tranh Tranh tôi lạnh và đói lắm…”
Khương Vị Tranh: …
“Buông ra!” Cô bị ôm chặt đến mức không thở nổi.
“Không muốn, tôi lạnh lắm, ôm cô cho ấm.” Cậu nói, cọ má vào cổ cô và trực tiếp vùi đôi môi vào.
Làn da mềm mại thơm tho ở ngay trước mặt, cậu không có lý do gì để buông ra, cậu vừa hôn vừa cạ vào cổ cô, “Tôi nhớ cô lắm, mấy ngày nay không được gặp, không làm được gì, trong lớp nghe cũng không vào, ăn không ngon ngủ không yên , đừng mặc kệ tôi mà…”
“Cậu cần thể diện không vậy, người lớn như thế này, còn nũng với chả nịu gì hả!” Cô nắm lấy eo cậu, dùng sức đẩy ra ngoài, “Cậu đi về học hành đàng hoàng cho tôi, ngày nào cũng vậy, trong đầu toàn suy nghĩ cái gì vậy chứ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play