Trong lòng Lão Ngô lẩm nhẩm lầm nhầm, càng nghĩ càng cảm thấy dọn đến căn cứ là ý tưởng tốt. Ông lén lút nhìn Trương Thiên Tài, hỏi: “Trương Thiên Tài, cậu cảm thấy thế nào? Muốn dọn đi không?”
Trương Thiên Tài không nói gì. Khác với lão Ngô, ấn tượng của anh đối với căn cứ không quá tốt. Lại nói tiếp, đây là lần đầu tiên anh tới căn cứ, nhưng lần này đi lại vô cùng gian nan.
Trong vòng vài ngày ngắn ngủn, anh đã trải qua lạc đường, vây xem phụ nữ đánh nhau, bị bắt…… Có thể nói là người nghe thương tâm, người thấy rớt nước mắt.
Cho nên đối mặt với đề nghị của lão Ngô, Trương Thiên Tài do dự mãi không chịu đáp ứng.
Lão Ngô thấy anh không lên tiếng, nóng nảy: “Cậu nói chuyện đi chứ, cậu có muốn dọn đi không?”
Trương Thiên Tài lắc lắc đầu, hứng thú cũng không cao. Anh nói: “Không muốn.”
Lão Ngô là người tính cách nôn nóng, nói chuyển nhà, hiện tại đầu óc đều là chuyện ở trong căn cứ tốt. Ông nhớ mấy ông cụ cùng mình chơi chim chơi cờ kia, nỗ lực khuyên Trương Thiên Tài: “Vì sao? Bởi vì khi cậu đến luôn bị nhốt ở trong ngục giam sao? Thật ra trong căn cứ rất tốt đấy, khi cậu bị nhốt lại, tớ đã đi dạo, bên trong đó cái gì cũng có!”
Trương Thiên Tài nhìn ông, cười lạnh một tiếng: “Đúng vậy, tớ vì sao bị bắt lâu như vậy chứ, trong lòng cậu không biết sao?”
Lão Ngô hoảng hốt phát hiện mình nói lỡ miệng, tức khắc ho khan một tiếng, ngậm miệng lại.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play