Ngoài cửa sổ, mưa đã nhỏ dần, Kỳ Phong Miên và Vân Lộ Tinh quyết định ra ngoài tìm vật tư. Lúc ăn bữa sáng, Vân Lộ Tinh nhìn sữa chua trên bàn phát ngốc.
Ánh mắt cô ai oán, Kỳ Phong Miên nhịn không được xoa xoa cô đầu, cười hỏi: “Làm sao vậy?”
“Hôm nay là hết hạn sử dụng.” Vân Lộ Tinh ngơ ngác mà nhìn Kỳ Phong Miên, nói: “Có khi nào chúng là hai bình sữa chua cuối cùng trên thế giới không?”
Kỳ Phong Miên nghĩ nghĩ, phát hiện thật sự có khả năng.
Người đi tìm vật tư phần lớn đều là tìm kiếm đồ ăn dễ dự trữ và nhiều năng lượng, sẽ không thu thập sữa chua – loại đồ ăn đã dễ hỏng còn không chịu được nhiệt này. Mà sau tận thế, toàn thế giới đều bắt đầu cắt điện. Đồ ăn trong siêu thị không có môi trường bảo quản tốt, rất nhanh sẽ hết hạn.
Sau khi nghe thấy tin này, Vân Lộ Tinh vô cùng đau lòng. Buổi sáng hỗn độn, rốt cuộc cũng nhớ ra tối hôm qua mình vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ. Giờ phút này, tay cô cầm hai bình sữa chua, một chai vị dâu tây, một chai vị quả xoài, là cô cố tình để lại để tương lai phục chế.
Vân Lộ Tinh còn nghĩ hay lắm, cô nghĩ cả đời mình không thể chỉ phục chế một vị. Cho dù thích cũng sẽ ngán. Cho nên cô vô cùng thông minh để lại hai vị, để tương lai có thể lựa chọn.
…… Kết quả tối hôm qua cô ngủ quên.
Vân Lộ Tinh nhìn đồ ăn quá thời hạn sử dụng, tâm tình phức tạp:…… Hiện tại thật hối hận, vô cùng hối hận.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT