Vân Lộ Tinh được khen, vui vẻ đi lấy đồ ăn vặt yêu thích của mình, Kỳ Phong Miên dừng lại tại chỗ, nhìn chăm chú vào bóng dáng hoạt bát của cô một lúc lâu.
Ánh mắt anh lưu luyến lại mềm mại, anh không chút để ý suy nghĩ, nếu không có Vân Lộ Tinh thì mình sẽ ra sao.
Thế giới này không có Vân Lộ Tinh sẽ tẻ nhạt và cô đơn đến nhường nào.
——[Chết tốt hơn.]
……
Bởi vì khu siêu thị chỉ cung ứng cho biệt thự, nên mặc dù cửa hàng không có dấu vết con người, nhưng bên trong đầy đủ mọi thứ.
Vân Lộ Tinh chọn lựa, rất nhanh chọn một đống lớn đồ ăn, còn có mấy thùng nước khoáng, lúc cô đang rối rắm có nên lấy thêm mấy thùng nước nữa hay không thì Kỳ Phong Miên đi tới.
Anh nhìn thời gian, nói: “Lấy đồ ăn. Hiện tại là 14 giờ,  át nữa chúng ta còn cần đi trạm xăng một chuyến, phải trở về trước buổi tối.”
Sau tận thế, thời gian ban ngày sẽ từ từ ngắn lại, trời sẽ tối trước 7 giờ chiều, một vài quái vật đã tiến hóa hoặc chưa tìm được con mồi sẽ một lần nữa ra ngoài kiếm ăn. So với nhân loại, ban đêm quái vật hành động nhiều hơn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play