Bán Hạ làm thêm hai công việc bán thời gian. Một là biểu diễn đàn violin một tuần hai lần ở quán cà phê Lam Thảo trên khu phố bar và việc còn lại là dạy piano cho các bé tiểu học tại trung tâm dạy đàn Dục Anh. Vì đều làm việc vào buổi tối mà đường sá lại xa xôi, cô thường xuyên bị lỡ giờ đóng cửa ký túc xá nên mới phải thuê trọ bên ngoài.
Mỗi khi không đi làm, thỉnh thoảng cô sẽ tìm những nơi đông người qua lại như quảng trường hay ga tàu điện rồi đứng đó chơi đàn, như thế vừa kiếm thêm thu nhập lại rèn được kỹ năng dạn dĩ, tự tin hơn.
Sau khi cho các em học sinh ở Dục Anh tan học thì cô về thẳng nhà, lúc ấy trời đã khuya lắm rồi.
Bán Hạ xuống trạm xe buýt ở đầu ngõ, ánh đèn đường hiu hắt, từ xa cô đã trông thấy ngôi nhà ở bên rừng nhãn. Đường trong xóm vừa tối vừa hẹp, chỉ có mỗi cửa cuốn dưới tầng một đang mở, ánh đèn vàng ấm cúng trải dài trên mặt đất cùng tiếng mạt chược quen tai trôi theo làn gió.
Giữa đêm tối bất tận, ngọn đèn và âm thanh ấy tựa như sưởi ấm những người đi đêm về hôm. Dẫu xách túi ni lông nặng trình trịch, nhưng trong lòng Bán Hạ thấy ấm áp vô cùng.
Kể từ khi Tiểu Liên đến nhà, dường như cuộc sống từ lúc học đại học của cô đang bắt đầu khởi sắc.
Mỗi sáng tỉnh giấc trong mùi đồ ăn thơm lừng. Tuy nguyên liệu nấu ăn trong nhà có hạn, song người nấu lại hết sức khéo tay, nguyên liệu có đơn giản đến đâu vẫn chế biến ra được vô vàn món ăn đa dạng.
Buổi sáng hôm qua là ăn cháo gạo kê nấu với nhãn, đến sáng nay thức dậy thì bị chiếc bánh nướng rau hương xuân* áp chảo đầy hấp dẫn ở trên bàn làm chảy nước miếng.
*Hương xuân (Toona sinensis) hay còn gọi tên khác là mạy sao, xoan hôi, cây thịt bò hành tây, tông dù.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT