Từ khoảnh khắc ngón tay của Lăng Đông chạm vào phím đàn, đáy lòng đã lờ mờ cảm giác chuyện này hơi không đúng lắm.
Nhưng anh vẫn không nhịn được.
Khi Bán Hạ diễn tấu một mình bài “người du cư”, anh chịu đựng.
Lúc Bán Hạ gõ vào bức tường mời gọi anh, anh cắn răng không đáp lại cô.
Tiếng violin cô đơn và tịch mịch xuyên qua bức tường truyền đến, vươn tay về phía anh, dịu dàng mời gọi anh, chờ anh và mình hợp thành một.
Mà anh thì ngồi xổm trước bức tường với thân hình thằn lằn nhỏ bé, chiếc đầu nhỏ xíu tì lên bức tường lạnh băng, cắn chặt răng chịu đựng không đáp lại Bán Hạ.
Đáy lòng thật sự quá khó chịu, giày vò như chịu cực hình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play