Ngày cuối tuần, Thượng Tiểu Nguyệt luyện tập trong phòng piano ở nhà.
Cô ta đã tập đi tập lại bản “Violin Concerto in D Major” của Tchaikovsky trên dưới cả trăm lần. Các khớp ngón tay cũng thạo đến độ quen đường nhớ lối, dường như không cần não bộ hoạt động trước mà vẫn có thể chơi được làn điệu hoàn hảo theo bản năng.
2, 2, 3, 4 (dùng tay gảy),… nhấn thêm 4, 3, 2, rung dây luyến… 3, 3, 2… Hơi dùng lực…
Tuyệt lắm, diễn tấu hoàn hảo, không mắc lỗi nào.
Thượng Tiểu Nguyệt thở phào nhẹ nhõm từ tận đáy lòng, ngẩng đầu lên thử dò xét bố mình đang ngồi bên cạnh.
Từ trước đến nay người cha vẫn luôn nghiêm khắc, nghe xong ông đăm chiêu một hồi. Dưới ánh mắt mong đợi của cô con gái, ông chỉ “ừ” một tiếng không rõ nghĩa. Sau đó, ông đứng dậy khỏi ghế sô pha, phủi quần áo một cái, chuẩn bị đi ra ngoài.
“Bố.” Thượng Tiểu Nguyệt gọi ông, nhưng khi ông quay đầu lại nhìn, trong lòng cô ta lại dấy lên nỗi lo lắng không thể giải thích được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play