CHƯƠNG 7
Theo một trận tim bỗng dưng đập nhanh, Liễu Thiên Thiên mở to mắt, ý thức được mình lại một lần nữa đi qua đoạn thời gian kia trong giấc mộng.
Nàng xoay người ngồi dậy, bên mép giường, tu ừng ực ly trà lạnh, cuối cùng cảm thấy ngực bớt buồn bực, lúc này mới chậm rãi mặc quần áo rửa mặt.
Khi nàng đẩy cửa sổ phòng, phát hiện đêm qua hẳn là có tuyết rơi.
Hoa nở trong tông môn có linh lực bồi bổ, không tàn úa, ngẩng đầu nhìn lại, tuyết nhẹ đậu giữa những cành hoa trắng muốt dày đặc, nhất thời không phân biệt được đó là hoa hay tuyết.
Một sân trắng tinh khôi mỹ lệ tuyết rơi, chiếu ánh mặt trời trong trẻo lạ thường. Nàng mím môi, tâm tình theo đó mà khoan khoái hơn nhiều, lúc này mới chậm rãi chuẩn bị ngồi vào bàn tiếp tục nghiên cứu những ghi chép hai ngày nay.
Hôm nay là ngày nghỉ, đêm qua dù có giấc mộng không mấy vui vẻ, nhưng cũng may là ngủ được, thậm chí ngủ một giấc đến tận giờ, xem ra việc điều chỉnh hô hấp và tư thế trước khi ngủ có hiệu quả.
"Liễu Thiên Thiên! Ngươi ra đây cho ta!"
Liễu Thiên Thiên trong phòng nhíu mày, nghe giọng nói này thấy quen tai, nhưng nhất thời không nhớ ra là ai.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play