Mấy tháng trôi qua, Lâm Tịch và Tô Tiểu Nhu ngày càng gắn bó. Một hôm, Lâm gia mở hội chợ nhỏ ở ngoại ô để giao thương, Tô Tiểu Nhu theo Lâm Tịch ra ngoài giúp đỡ. Nàng mặc một bộ váy lụa màu lục nhạt, tóc thả dài điểm vài bông hoa nhỏ, trông vừa dịu dàng vừa quyến rũ như gió xuân thoảng qua. Lâm Tịch nhìn mà chỉ muốn giữ nàng trong lòng mãi mãi.

Nhưng rồi, rắc rối xuất hiện.Trong lúc Lâm Tịch bận bàn chuyện với thương nhân, một công tử trẻ tuổi, con trai nhà họ Trương giàu có gần đó, tình cờ đi ngang qua. Hắn ta nhìn thấy Tô Tiểu Nhu đang đứng sắp xếp hàng hóa, đôi tay nhỏ nhắn thoăn thoắt, đôi má ửng hồng vì nắng nhẹ, liền bị hút hồn. Nghĩ rằng nàng là một cô nương chưa chồng, hắn bước tới, nở nụ cười tự tin:

"Vị cô nương này, nàng thật xinh đẹp. Ta là Trương Minh, không biết có thể làm quen với nàng không?"

Tô Tiểu Nhu giật mình, ngẩng lên, lúng túng đáp:

 "Công tử, ta... ta đã có phu quân rồi ạ."

Trương Minh cười lớn, không tin:

 "Nàng đùa ta sao nổi? Một mỹ nhân như nàng mà đã có chồng thì sao lại ở đây một mình? Chồng nàng đúng là không biết trân trọng, để ta đưa nàng đi dạo một vòng cho vui nhé!"

Hắn vừa dứt lời, một bàn tay rắn chắc đã đặt lên vai hắn, giọng nói lạnh lùng vang lên: 

"Công tử, ngươi đang nói chuyện với thê tử của ai vậy?"

Lâm Tịch đứng đó, ánh mắt sắc như dao, toàn thân toát ra khí thế áp bức. Trương Minh ngớ người, lắp bắp:

 "Ta... ta không biết nàng đã có phu quân, à không, phu thê... Ta xin lỗi!" 

Nói xong, hắn vội vàng chuồn mất.Tô Tiểu Nhu nhìn Lâm Tịch, khẽ cười:

 "Tiểu thư, ngài đừng giận, ta đã nói rõ với hắn rồi mà."

Nhưng Lâm Tịch không cười. Cô nắm tay Tô Tiểu Nhu, kéo nàng về phía căn phòng nhỏ trong hậu viện mà Lâm gia chuẩn bị để nghỉ ngơi. Cánh cửa đóng sầm lại, Lâm Tịch quay người, ánh mắt vừa ghen tuông vừa cháy bỏng: 

"Nhu Nhu, ngươi quá xinh đẹp, đến mức ta không chịu nổi khi kẻ khác nhìn ngươi như vậy. Ngươi là của ta, chỉ của ta thôi, hiểu không?"

Tô Tiểu Nhu đỏ mặt, lí nhí: "Tiểu thư, ta chỉ có mình ngài thôi mà..."

Lâm Tịch không nói thêm, bước tới, nhẹ nhàng nhưng dứt khoát ôm Tô Tiểu Nhu vào lòng. Đôi môi cô tìm đến môi nàng, mềm mại như cánh hoa chạm vào nhau, mang theo hơi thở ấm nóng và chút ghen tuông không giấu nổi. Tô Tiểu Nhu khẽ run, đôi tay vô thức bám vào vai Lâm Tịch, để mặc cô dẫn dắt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play