Lâm Dao lớn lên khỏe mạnh, trắng trẻo và đáng yêu đến mức cả Lâm gia ai cũng muốn bế. Lâm Tịch mê con như điếu đổ, ngày ngày ôm Lâm Dao, hát ru, chơi đùa, thậm chí còn tự tay may quần áo nhỏ xinh cho con.
 Cô thường xuyên ngồi bên nôi, ngắm Lâm Dao ngủ, lẩm bẩm: "Con giống Nhu Nhu thật, vừa xinh vừa ngoan."
 Sự quan tâm của Lâm Tịch dành cho Lâm Dao nhiều đến mức Tô Tiểu Nhu bắt đầu cảm thấy... bị "bỏ rơi".Ba tháng sau khi sinh, Tô Tiểu Nhu đã hồi phục sức khỏe, cơ thể lại tràn đầy sức sống. Nàng vẫn xinh đẹp như trước, thậm chí còn thêm phần quyến rũ với đường nét mềm mại của một người mẹ. Nhưng nàng bắt đầu nhõng nhẽo, vì cảm thấy Lâm Tịch không còn để ý mình như xưa.
 Mỗi lần Lâm Tịch bế Lâm Dao đi chơi, Tô Tiểu Nhu lại ngồi một góc, phồng má nhìn theo, lòng đầy ấm ức.Một buổi tối, khi Lâm Dao đã ngủ say trong nôi, Tô Tiểu Nhu nằm trên giường, ôm gối, đôi mắt long lanh nhìn Lâm Tịch đang ngồi đọc sách bên bàn. Nàng cựa mình, khẽ gọi: 
"Tiểu thư, ngài qua đây với ta đi... Ta buồn lắm..."
Lâm Tịch ngẩng lên, ngạc nhiên: "Sao vậy? Ngươi mệt à? Để ta lấy nước cho ngươi nhé."
 Cô định đứng dậy, nhưng Tô Tiểu Nhu kéo tay cô lại, giọng nũng nịu:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play