Lý Mạn cưỡi Tiểu Xám đến viện gia đình chính quyền huyện trước, kết quả, Thiết tướng quân đóng cửa, hai vợ chồng Vương Tự Minh và Tôn Tú Phân đi làm không có ở đây, mấy đứa nhỏ còn chưa tan học, Lý Mạn do dự một lát, dắt ngựa đi đến căng tin.
Tôn Tú Phân đang ở phía sau bếp cắt rau, nghe có người kêu, vội vàng buông đao xuống, vén tạp dề lau tay, đi ra.
“Tiểu Mạn!” Tôn Tú Phân kinh hỉ nói, “Sao lúc này lại tới, có đói không, thím Tôn làm một bát phở cho cháu?”
“Không đói.” Lý Mạn cười nói, “Buổi trưa ở nông trại chăn nuôi ăn cơm cùng Tống Du, có con dê của chúng họ hôm qua bị thương, hôm nay mắt thấy không sống được, làm thịt cho công nhân thêm bữa ăn, thức ăn cũng ngon ạ.”
Thấy Lý Mạn nhắc tới Tống Du mặt mày mang theo nụ cười, không còn vẻ mặt không kiên nhẫn nữa, Tôn Tú Phân âm thầm thở phào nhẹ nhõm, vui vẻ nói cho cô: “Thức ăn ở trang trại súc vật từ trước đến nay đều không kém, sau này muốn cải thiện bữa ăn, cứ để Tống Du dẫn theo cháu qua đó.”
Lý Mạn cười: “Thỉnh thoảng đi qua ăn một bữa là được, sao có thể thường xuyên đi.” Thức ăn ở trang trại súc vật vừa ngon vừa rẻ, đi nhiều lần, Lý Mạn luôn có cảm giác chiếm tiện nghi.
“Cháu là người nhà,” Tôn Tú Phân cười nói, “Sợ cái gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play