Trong lúc đó không khỏi thảo luận, Vân Nam có nhiều trái cây, có loại trái cây nào có thể ủ rượu, thứ nào có thể làm thành mứt, hoa nào có thể ăn, hoa nào có thể dùng để làm hương và vân vân.
Càng nói càng hợp, bác trai có hơi tiếc nuối nói: “Sớm biết cháu hiểu được nhiều như vậy, hai năm trước lần đầu tiên gặp cháu, đã nói chuyện với cháu.”
“Bây giờ cũng không muộn.” Lý Mạn cười nhìn mặt trời bên ngoài, không còn sớm, nên đứng dậy nói, “Bác à, sắp trưa rồi, cháuđi trước, buổi chiều lại đây lại nói chuyện với bác.”
Bác trai nâng cổ tay nhìn đồng hồ, “Một xe hàng hóa kia của Tiểu Tống, thế nào cũng phải chạy hai ba thôn trại. Lúc này cháuđi qua, cậu ấy lại không có ở đây, đợi một lát nữa đi.”
“Không được, cháu còn muốn đi cung tiêu xã mua chút đồ.”
“Phiếu có đủ không?” Bác trai nói xong kéo ngăn kéo ra, lấy một xấp phiếu đưa cho Lý Mạn, “Những phiếu này bác không cần, cháuxem có cần gì không.”
Lý Mạn vội vàng khoát tay áo: “Sắp đi làm rồi, cháu đi mua một chiếc đồng hồ, phiếu đồng hồ tôi có, bácmau cất đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT