Vừa nói xong, mọi người xung quanh trong nháy mắt yên tĩnh lại, Đặng Phi Nhàn ngẩng đầu nhìn cô gái xinh đẹp lại mơ hồ mang theo một tia băng lãnh, có chút khẩn trương nuốt nước miếng, không nói gì.

Cố Vân Tịch lại đeo tai nghe lên, dựa vào ghế của mình. 

Sắc mặt Từ U Mỹ bên cạnh xanh mét, từng tiếng cười trên nỗi đau khổ của người khác vang lên xung quanh, ánh mắt kinh bỉ khiến cô ta hận không thể bóp chết Cố vân tịch!

Người xung quanh cũng làm bộ xem kịch vui nhìn Từ U Mỹ, bình thường ỷ vào mình là trợ lý của Diệp Hoa Thanh, cảm thấy mình rất giỏi nên đắc ý, nói việc người ta làm có bao nhiêu tôn quý, cảm thấy cô ta chính là trời. 

Lần này thì đáng đời, đá vào tấm sắt!

Không nghĩ đến cô gái nhỏ Cố Vân Tịch này bình thường nhìn âm trầm, gặp chuyện miệng lưỡi cô gái nhỏ này lại độc như vậy!

Thật đúng là không dễ chọc!

Đúng lúc này, Diệp Hoa Thanh vừa quay xong một cảnh đến nghỉ ngơi, lời Cố vân Tịch vừa nói cô nghe trợ lý bên cạnh nói lại một lần.

Diệp Hoa Thanh nhíu mày, nhìn về phía Cố Vân Tịch yên lặng ngồi trên ghế bên cạnh, đáy mát có ý cười!

Đúng là cô gái nhỏ kiên cường!

Không tệ!

Bây giờ là thời đại nào rồi? còn cho rằng con gái muốn thành công đều phải dựa vào đàn ông sao? Cái tư tưởng quỷ gì vậy chứ?

Ánh mắt quét đến gương mặt đầy căm hận của Từ U Mỹ đang xông qua đây tố cáo, mắt Diệp Hoa Thanh trầm xuống, lạnh lùng nói: “Tôi mệt rồi! Đừng làm phiền tôi!”

Lời Từ U Mỹ đến khóe miệng, lập tức nuốt lại cổ họng!

Cuộc sống Cố Vân Tịch ở đoàn phim cũng không tệ lắm, những cảnh quay trước mắt đều thuận lợi, đạo diễn Chu Dương càng ngày càng thích tiểu nha đầu này, thật quá có thiên phú!

Bây giờ ở trường học đang thi, Cố Vân Tịch cần phải hoàn thành các cảnh quay rồi quay về trường một tuần để thi. 

Môn thi lớp mười hai tương đối nhiều, lần này lại là kỳ thi cuối năm học, tất cả chương trình thi giống với thi cao đẳng đại học, hơn nữa bốn thành phố đều thi.

Sau khi thi cộng thêm sau khi có điểm thi, tính ra phải cần 1 tuần. 

Sở dĩ Cố Vân Tịch chỉ cần phải chờ đến khi có điểm, cũng vì cô xin nghỉ khá nhiều nên chuyện này cô không có đầy đủ lý do, điều này khiến học sinh khác bắt chước, thầy chủ nhiệm bên kia cũng rất khó xử. 

Nếu thành tích của cô thuộc dạng vượt trội, những học sinh kia không có lý do gì noi theo cô, phương diện này thầy chủ nhiệm cũng có lý do đầy đủ đến từ chốt. 

Buổi sáng thi thử xong, buổi trưa mọi người trở về ký túc xá nghỉ ngơi. Tưởng Hân Lôi và Lương Đầu, hai người đang đối soát câu trả lời, thỉnh thoảng hỏi Cố Vân Tịch mấy câu. 

Dù sao ở trong phòng chỉ có Cố Vân Tịch có thành tích tốt nhất. Buổi sáng lại thi số học, trước kia Cố Vân Tịch hầu như có thể đạt trọn điểm. 

Bài thi số học lần này có chút khó, vừa rồi, lúc ăn cơm ở phòng ăn nghe được có rất nhiều người tranh luận về câu trả lời. 

Tưởng Hân Lôi và Lương Đầu cũng tranh luận rất lâu, cũng không thể thuyết phục đối phương, vì câu trả lời của hai người khác nhau. 

Tưởng Hân Lôi thở phì phò nhìn về phía Cố Vân tịch: “Vân Tịch, cậu nói câu cuối cùng đáp án của cậu là gì?”

Cố Vân Tịch nói một đáp án giống với Tưởng Hân Lôi!

“ây ya!” Tưởng Hân Lôi kích động nhảy cẫng lên: “Mình đúng rồi! Mình đúng rồi! A a a mười điểm ha ha ha!”

Thành phố Giang Châu phân bố bài thi rải rác, điền vào chỗ trống hai câu hỏi cuối cùng là câu hỏi trục áp lực, mười điểm một câu!

Lương Đầu vừa nghe đáp án mình và Cố Vân Tịch không giống nhau, nhất thời không còn sức lực, khuôn mặt nhỏ nhắn suy sụp: "Không phải chứ! Mình đã tính toán rất lâu! Không tìm được quy luật nên đã dùng biện pháp ngu ngốc nhất từng chút một để đoán ra, sao cuối cùng lại không đúng? Không phải chứ!”

Lương Đầu ngã đầu xuống giường, vẻ mặt không còn gì luyến tiếc!

Tưởng Hân Lôi vô cùng hưng phấn, không ngừng vặn vẹo vòng eo, rất hưng phấn!

Dương Lộ ở một bên nhìn, rất không cam lòng, giả vờ vô tội nói: "Thật không? Tớ thấy nhiều người có thành tích tốt đáp án cũng giống với Đầu Đầu?”

"Diệp Cẩn, Tần Hiên, còn có mấy người khác cũng có thành tích tốt, đáp án đều như vậy!"

Ánh mắt Lưu Lệ và Giang Hiểu Nhu nhất thời nhìn về phía Cố Vân Tịch.

Diệp Cẩn, Tần Hiên, đều là người có thành tích được nhà trường công nhận, kỳ thật còn có một Tần Mạc, nhưng Tần Mạc là người khiêm tốn, thời gian ở trường cũng tương đối ít, đối với chuyện soát đáp án này, Dương Lộ muốn biết không dễ dàng.

Bởi vì quan hệ của Tần Mạc rất nhỏ, cơ hồ chỉ có mấy người!

Dương Lộ có chút đắc ý nhìn Cố Vân Tịch, muốn nhìn thấy bộ dáng chật vật quẫn bách của cô!

Đáng tiếc, Cố Vân Tịch chỉ nhún nhún vai, không thèm để ý chút nào, "Vậy chỉ cần chờ đến khi có điểm mới biết được!”

Dương Lộ nghẹn một cái!

Có cảm giác như đấm vào cục bông!

Giang Hiểu Nhu thấy sắc mặt Dương Lộ không tốt, vội vàng mở một mắt to vô tội, mặt đầy tò mò hỏi: “Vân Tịch, lâu rồi cậu không đến trường là đi đâu vậy? Đi làm gì đó?”

Không chờ Cố Vân Tịch trả lời, Giang Hiểu Nhu tiếp tục nói: “Cậu ở Giang Châu không phải là không có người thân sao? Hơn nữa lớp mười hai mới chuyển đến, làm sao cậu lại ở bên ngoài lâu như vạy?”

Cố Vân Tịch nhìn Giang Hiểu Nhu một cái, ánh mắt có chút thâm ý, khóe miệng hơi ngoắc ngoắc: “Đi kiếm tiền, dù sao tớ không ở trường cũng có thể hoàn thành chương trình học, không bằng đi làm chuyện mình thích!”

“Kiếm tiền? Làm gì để kiếm tiền? có thể nói cho chúng tớ biết không! Để bọn tớ cũng đi kiếm một chút!”

Cố Vân Tịch cười nói: “Trước tiên, các cậu học thật tốt là được rồi!”

Sắc mặt Giang Hiểu Nhu cứng đờ!

Thành tích của cô ta có thể không tốt lắm!

Cố Vân Tịch tiếp tục nói: “Tớ với các cậu không giống nhau, tớ không cha không mẹ, ông ngoại cũng qua đời rồi, không ai quản tớ, nhiều năm như vậy rồi, tớ tự quyết định chuyện mình sẽ làm đã thành thói quen, cậu cậu đều có cha mẹ, các cậu muốn rời khỏi trường học cũng không dễ dàng!

Giang Hiểu Nhu không thể phản bác được câu nào. 

“Sang năm là thi đại học rồi, lúc đó muốn vừa học vừa làm cũng được, muốn ra bên ngoài tìm chút kinh nghiệm xã hội cũng không phải không được, có rất nhiều thời gian, không cần quan tâm đến một năm rưỡi này!”

Dương Lộ điều chỉnh xong tâm tình, cười tiếp lời: “Chúng tớ có cha mẹ quản, quả thật không cần quan tâm đến một năm rưỡi này, Cố Vân Tịch, cậu làm gì bên ngoài? Có chính đáng không? có an toàn không? nếu không tớ giới thiệu cho cậu một công việc đảm bảo tiền lương cao, cậu thấy thế nào?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play