“Không có chuyện gì đâu.” Lục Hạo Vũ không nỡ nói sự thật với cô: “Anh chỉ không muốn em tiếp tục sống trong môi trường đó, cũng không muốn em bị ràng buộc với những người như họ. Để sau này, nếu có chuyện gì xảy ra, em sẽ là người bị tổn thương.”
“Em đã chịu đủ khổ rồi, bây giờ em đã trưởng thành, có thể độc lập, hãy buông bỏ những người không tốt với em. Dù ông ta là ba ruột thì sao chứ? Từ trước đến nay, ông ta có từng xem em là con gái đâu?”
Mạnh Ngọc Yên cúi đầu im lặng. Một lúc sau, cô ngẩng lên, mỉm cười nhìn anh, nụ cười nhẹ nhàng và thoải mái: “Thật ra, em vốn chẳng còn tình cảm gì với cái nhà đó. Ngày trước chỉ là không cam lòng thôi. Đó là nhà của mẹ em, dựa vào đâu mà em và Tiểu Trạch không được ở? Em cứ nhất quyết phải ở lại, thậm chí là chọc tức họ, em cũng cảm thấy hả hê.”
“Vả lại, Tiểu Trạch cần tiền chữa bệnh, em thì quá vất vả để kiếm sống từng ngày. Có thể moi được gì từ ông ta thì em moi, có còn hơn không.”
“Nhưng giờ thì khác rồi. Có anh bên cạnh, em thấy yên tâm hơn rất nhiều. Sau này em sẽ tự mình cố gắng kiếm tiền, không cần dựa vào bọn họ nữa. Em không cần ông ta.”
Lục Hạo Vũ nhìn thẳng vào mắt cô: “Thật không? Em đã quyết định rồi chứ?”
Mạnh Ngọc Yên gật đầu chắc chắn: “Thật. Em đã không còn coi ông ta là ba nữa. Dù có chung huyết thống, nhưng thoát khỏi cái nhà đó vẫn tốt hơn là bị ràng buộc với họ mãi mãi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play