Ba người ngồi vào bàn ăn, Thần Vận tiện tay bật TV lên.
"Tuýt tuýt tuýt! Xe buýt bảo bảo đến đón bạn đây, mau tới cùng nhau khám phá thế giới kỳ diệu......." Ân?
Hai chị em đều kinh ngạc nhìn tiết mục đang chiếu trên TV.
"Đây là làm gì? Gần đây anh lại có sở thích kỳ quái gì à?" Thần Vận chỉ vào bụng Thanh Tuyết: "Còn không phải là vì dưỡng thai cho hai tiểu gia hỏa này sao." "Dưỡng thai đâu có xem cái này, hai đứa nó còn chưa ra đời a, em có tìm hiểu, có thể nghe một chút nhạc cổ điển." Thần Vận lập tức lắc đầu từ chối: "Thôi đi, còn chưa ra đời đã gây áp lực lớn như vậy cho chúng, thực sự không cần thiết, chỉ hy vọng sau này chúng có thể khỏe mạnh, tam quan chính, làm người là được." Thanh Tuyết nghe xong không ngừng gật đầu, điểm này thì suy nghĩ của bọn họ giống nhau, không cầu thành tích của con cái đứng đầu khi đi học, có thể có một tuổi thơ vui vẻ là được.
Thanh Nịnh nghiêng đầu nhỏ giọng nói thầm: "Có thể làm con của các người thật hạnh phúc a." "Em cũng là con của nhà ta mà, hay là trước đi xem hai tập xe buýt bảo bảo rồi hẵng dùng cơm?" Thần Vận vỗ vỗ đầu nàng nói.
Thiếu nữ trề môi: "Không muốn, vẫn là ăn cơm quan trọng hơn." Thanh Tuyết nhìn cả bàn đồ ăn, nhìn về phía Thần Vận nói: "Lão công, vất vả rồi, còn phải để anh nấu cơm." "Nói gì vậy, chẳng lẽ còn muốn để một phụ nữ mang thai nấu cơm sao? Mau nếm thử xem thế nào." Hắn gắp một miếng sườn đặt ở miệng Thanh Tuyết, vẻ mặt chờ mong nhìn nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT