"Lấy được đầu thái tử Đại Tông, lần này là có thể lĩnh thưởng lớn." Dường như là giọng của nam tử trung niên.
"Không biết đã trốn đi đâu, rõ ràng xe ngựa còn ở đây." Một người trả lời hơi mất kiên nhẫn.
Hàn Nhạn không biết rốt cuộc bên ngoài có bao nhiêu người tới, chỉ cảm thấy tiếng bước chân lộn xộn nhưng lại như có một quy luật đắc biệt, có vẻ đã được huấn luyện nghiêm chỉnh. Trong lòng nàng không khỏi căng thẳng, lúc này Thái tử đã ngừng thở, không dám phát ra bất cứ một tiếng động nào. Tiếng bước chân kia cách bọn Hàn Nhạn càng ngày càng gần, tựa như đã tới cửa động rồi. Thái tử căng thẳng, không cẩn thận mà đụng vào Trang Hàn Minh bên cạnh. Trang Hàn Minh bị chạm vào vét thương, không nhịn được mà phát ra chút rên rỉ. Trong không gian hoàn toàn yên tĩnh, tiếng rên rỉ này có vẻ cực kỳ chói tai. Lòng Hàn Nhạn căng thẳng, trong ánh mắt tràn đầy sợ hãi. Dường như cửa động nhỏ thoáng cái trở nên chật chội, mà tiếng bước chân kia dừng lại trong thoáng chốc rồi bước về phía nàng.
Bị phát hiện! Trong lòng Hàn Nhạn chỉ có ý nghĩ này. Nếu rơi vào trong tay đám người này, ba người mình chắc chắn là không một ai còn sống. Mục tiêu của bọn họ là Thái tử, Hàn Nhạn không muốn chôn theo hắn. Nhưng trước mắt không phải là mình định đoạt. Nếu bị phát hiện...Nếu bị phát hiện...Nàng cắn răng, bỗng xoay người giật áo ngoài của Thái tử ra, khoác lên người mình. Thái tử sửng sốt, còn chưa kịp phản ứng đã thấy Hàn Nhạn quay đầu lại nhìn hắn thật sâu. Ánh mắt kia là cầu xin mình chăm sóc tốt cho Trang Hàn Minh? Có bất đắc dĩ, càng nhiều kiên quyết hơn. Ngay sau đó, Hàn Nhạn liền xông ra ngoài. Nàng mặc áo dài màu vàng, khuôn mặt bị che khuất dưới mái tóc rối rung. Vóc người nàng gần giống Thái tử, những người kia vừa thấy nàng thì cho là đã thấy Thái tử, lập tức đuổi theo.
Bên trong động, Thái tử đứng ngơ ngác tại chỗ, Trang Hàn Minh hôn mê bất tỉnh bên cạnh hắn. Hắn cắn răng, không để cho mình khóc thành tiếng, không biết tại sao trong lòng hắn lại đau đớn muốn chết.
Trên núi ở phía đông thành, Hàn Nhạn rất thích chơi ở đây. Nàng hết sức quen thuộc từng ngọn cây cọng cỏ ở đây nên có ưu thế về địa hình. Không biết là những người kia bởi vì không quen thuộc nơi này hay căn bản là ngoại tộc, bị nàng dẫn chạy ngược chạy xuôi. Hàn Nhạn cố ý chọn những khúc quanh, nơi có đá rải lởm chởm, cho nên cũng kéo dài thêm được chút thời gian.
Lúc này nàng đang ở trên một bãi cỏ, nơi đây vô cùng bằng phẳng. Đám nam tử cầm đao bước tới, mắt thấy sẽ bắt được nàng thì lại bị Hàn Nhạn khéo léo mà tránh. Cùng lúc dó, chỉ cảm thấy người trầm xuống, thầm nghĩ không tốt, định tránh thoát theo bản năng nhưng lại phát hiện người mình lại bị vùi xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT