Trần quý phi sửng sốt, cho là mình nghe lầm, đôi môi run rẩy: “Con nói gì?”
"Con nói," Vẻ mặt của Thất hoàng tử vẫn xót xam nhưng ánh mắt lại tàn nhẫn như rắn, không thấy chút tình cảm nào: “Người đã ăn hết thức ăn bị con hạ độc.”
Trần quý phi vừa định nói liền cảm thấy trong bụng đau quặn, cảm giác đau đớn như kim châm muối xát kéo tới, hô hấp dồn dập. Bà ngã nhào trên đất, một tay che bụng, tuyệt vọng mà không thể tin mà nhìn Thất hoàng tử: “Vì sao...”
"Mẫu phi," Thất hoàng tử nói: "Hôm nay người đã đắc tội với vương thúc. Vương thúc cũng nhất định sẽ nghĩ cách giết người để trút giận cho vương phi của thúc ấy. Thay vù để mẫu phi chết đi mà không có chút giá trị nào trên tay hắn, thà rằng chết ở đây." Môi hắn nhếch lên thành nụ cười: "Mẫu phi bỗng uống thuộc độc tự sát trong ngục, cách giải thích duy nhất chính là không đành lòng liên lụy tới Tiểu Thất con." Hắn vươn tay qua song sắt, xoa mặt Trần quý phi: “Tâm ý của mẫu phi, Hoàng thượng nhất định sẽ hiểu được, chẳng những sẽ không trách tội Tiểu Thất mà còn có thể đối xử tốt hơn gấp bội với Tiểu Thất.”
Đúng vậy. Nếu Trần quý phi còn sống thì Thất hoàng tử sẽ bị bà ta liên lụy, trở thành cái đinh trong mắt Hoàng thượng. Nhưng nếu Trần quý phi tự sát trong ngục thì Hoàng thượng chỉ cảm thấy bùi ngùi thổn thức. Một người mẹ vì con trai mà không tiếc hy sinh tính mạng của mình, nhất định Hoàng thượng sẽ có tình cảm với Thất hoàng tử, tự nhiên sẽ không trách tội tới hắn. Ngược lại, còn có thể bởi vì hắn còn trẻ mà phải chịu nỗi đau mất mẹ mà quan tâm nhiều hơn.
Trần quý phi há miệng thở dốc vì đau đớn. Minh tính kế nhiều năm như vậy vì đứa con trai này, mưu hại tính mạng nhiều người như vậy cũng chỉ vì dọn sạch chướng ngại trên con đường phía trước của Thất hoàng tử. Nhưng bà lại không ngờ có một ngày mình lại thành chướng ngại vật trên con đường phía trước của Thất hoàng tử.
Bà càng không ngờ rằng Thất hoàng tử sẽ một cước đá văng mình ra không chút lưu tình. Đây là con trai do bà đẻ ra! "Súc sinh!" Thống khổ mở miệng lại chỉ có thể phun ra hai chữ, Trần quý phi đau đớn lăn lộn trên đất nhưng thiên lao lớn như vậy mà lại không có một ngục tốt nào tới thẩm tra. Chắc là trước đó Thất hoàng tử đã chuẩn bị chu đáo. Hôm nay bà chết ở đây sẽ không có một người nào tới! Trần quý phi chưa từng tuyệt vọng như vậy. Thân xác đau đớn thì có là gì, đả kích tới từ tâm hồn mới có thể hoàn toàn phá hủy con người ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play